wáng liú
wáng zhě
wáng dù
wáng tíng
wáng lǚ
wáng zhǐ
wáng fēng
wáng jiǎn
wáng shī
wáng dū
wáng lǐ
wáng jìn
wáng yǔ
wáng zhì
wáng chéng
wáng jié
wáng sūn
wáng bó
wáng fǔ
wáng xiè
wáng hóu
wáng jū
wáng fēi
wáng lún
wáng zhuó
wáng tián
wáng shè
wáng fù
wáng bā
wáng shì
wáng fǔ
wáng hé
wáng zhī
wáng líng
wáng chǔ
wáng jī
wáng tǐ
wáng jūn
wáng fǎ
wáng wèi
wáng qīn
wáng fù
wáng mèi
wáng yáo
wáng zhì
wáng jī
wáng shì
wáng jiū
wáng yán
wáng kài
wáng bīng
wáng gōng
wáng jiāng
wáng lǎo
wáng qiáo
wáng jīng
wáng chén
wáng dǐng
wáng yǒu
wáng bái
wáng ěr
wáng lián
wáng kuí
wáng lì
wáng méi
wáng shí
wáng zhuāng
wáng hòu
wáng dào
wáng dé
wáng bǐ
wáng fàn
wáng guǐ
wáng gū
wáng guó
wáng zhǔ
wáng miàn
wáng yú
wáng fù
wáng qiáo
wáng shì
wáng chūn
wáng chē
wáng zī
wáng lù
wáng zǎi
wáng qì
wáng tán
wáng xiū
wáng jí
wáng suǒ
wáng qiú
wáng guā
wáng tǔ
wáng gōng
wáng lǐ
wáng xīng
wáng tǒng
wáng pái
wáng jiào
wáng wéi
wáng huī
wáng jī
wáng míng
wáng xiàng
wáng zhān
wáng tái
wáng chéng
wáng mén
wáng guān
wáng nǚ
wáng suì
wáng fù
wáng cháo
wáng zǐ
wáng ní
wáng zú
wáng liáng
wáng bào
wáng bīn
wáng fēng
wáng fāng
wáng bān
wáng qí
wáng diǎn
wáng mǔ
wáng fǔ
wáng zuǒ
wáng gòng
wáng jū
wáng pú
wáng jū
wáng zú
wáng yè
wáng gōng
wáng gōng
wáng bǐng
wáng shù
wáng fū
wáng bà
wáng rén
wáng yán
wáng yáng
wáng jiā
wáng liáng
wáng zàn
wáng cháng
wáng yú
wáng mèng
wáng jìng
wáng hè
wáng liáo
wáng liè
wáng shé
wáng huà
wáng mǎ
wáng huà
wáng xià
wáng jīng
wáng chú
lú jī
yāo jī
tiān jī
xìng jī
yáo jī
bié jī
jiàn jī
jīng jī
hàn jī
chāng jī
gōng jī
yí jī
cán jī
jī jī
jiā jī
zhēn jī
dì jī
máo jī
qí jī
zhú jī
bì jī
zú jī
dān jī
ài jī
ráo jī
míng jī
zhū jī
lí jī
èr jī
shì jī
wǔ jī
chǔ jī
yāo jī
bān jī
zōng jī
miào jī
màn jī
cóng jī
gǔ jī
zhōu jī
chǒng jī
xiǎo jī
yàn jī
lí jī
wú jī
lì jī
bó jī
gē jī
jiāo jī
fán jī
yīng jì
lóng jī
chán jī
xiān jī
hú jī
cūn jī
guì jī
kǒng jī
wáng jī
qióng jī
dà jī
yàn jī
⒈ 指周朝天子的女儿。 周,姬姓,故称王姬。
引《诗·召南·何彼襛矣序》:“何彼襛矣,美王姬也。”
陆德明释文:“王姬, 武王女, 姬,周姓也。”
后世亦以称帝王或诸侯之女。 北周庾信《周仪同松滋公拓跋竞夫人尉迟氏墓志铭》:“春则帝女採桑,秋则王姬筑馆。”
唐李商隐《寿安公主出降》诗:“昔忧迷帝力,今分送王姬。”
宋徐度《却扫编》卷上:“政和间始采周之王姬之称,而改公主曰帝姬……公主之号, 建炎初已復之。”
1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。
姬读音:jī1.古代对妇女的美称。
2.古代称妾:侍~。~妾。
3.旧时称以歌舞为业的女子:歌~。
4.姓。