wáng tán
wáng jiǎn
wáng guó
wáng zhǐ
wáng bīn
wáng wéi
wáng gōng
wáng bó
wáng kuí
wáng liè
wáng pái
wáng liáo
wáng zàn
wáng qiú
wáng guǐ
wáng jūn
wáng bā
wáng shì
wáng shù
wáng bīng
wáng bào
wáng kài
wáng bǐng
wáng wèi
wáng huà
wáng chú
wáng líng
wáng pú
wáng qí
wáng zhì
wáng zhì
wáng tíng
wáng lù
wáng jū
wáng shì
wáng jiū
wáng zuǒ
wáng jī
wáng zhuó
wáng guā
wáng chǔ
wáng jī
wáng qì
wáng jīng
wáng fǔ
wáng chén
wáng xià
wáng zǎi
wáng shí
wáng qiáo
wáng suǒ
wáng qiáo
wáng fǔ
wáng jīng
wáng fū
wáng huà
wáng ní
wáng gōng
wáng bái
wáng xiè
wáng zī
wáng mǔ
wáng xiàng
wáng ěr
wáng jū
wáng gōng
wáng fù
wáng gòng
wáng bān
wáng liú
wáng fù
wáng jiā
wáng míng
wáng guān
wáng yú
wáng nǚ
wáng tián
wáng hé
wáng chē
wáng qīn
wáng tǒng
wáng yǔ
wáng jī
wáng lì
wáng fǎ
wáng lián
wáng mèng
wáng fàn
wáng dào
wáng huī
wáng jū
wáng yǒu
wáng tǐ
wáng dù
wáng zhuāng
wáng liáng
wáng suì
wáng chūn
wáng sūn
wáng hòu
wáng gū
wáng jí
wáng fǔ
wáng bà
wáng yán
wáng lǐ
wáng zǐ
wáng jiào
wáng jìn
wáng shī
wáng zhī
wáng bǐ
wáng shè
wáng zhān
wáng chéng
wáng fēi
wáng zhǔ
wáng tái
wáng lún
wáng xiū
wáng yán
wáng zú
wáng yáng
wáng fù
wáng diǎn
wáng mǎ
wáng chéng
wáng fēng
wáng zhě
wáng shé
wáng fāng
wáng hóu
wáng tǔ
wáng lǎo
wáng hè
wáng jiāng
wáng dū
wáng lǚ
wáng shì
wáng rén
wáng lǐ
wáng xīng
wáng fù
wáng gōng
wáng jié
wáng cháo
wáng yú
wáng méi
wáng mén
wáng yáo
wáng liáng
wáng dǐng
wáng cháng
wáng mèi
wáng yè
wáng zú
wáng miàn
wáng fēng
wáng dé
wáng jìng
⒈ 汉末作家王粲与刘桢的并称。
引《晋书·陆机陆云等传制》:“其词深而雅,其义博而显,故足远超枚马,高躡王刘。”
⒉ 晋王濛与刘惔的并称。 袁粲曾任司徒左长史、 丹阳尹,故云“誉出王刘”。
引南朝宋刘义庆《世说新语·品藻》:“刘丹阳、王长史在瓦官寺集, 桓护军亦在坐,共商略西朝及江左人物。或问:‘ 杜弘治何如卫虎 ?’ 桓答曰:‘ 弘治肤清, 卫虎弈弈神令。’ 王刘善其言。”
王长史,王濛,曾任司徒左长史。 刘丹阳,刘惔,曾任丹阳尹。 南朝梁王僧孺《<临海伏府君集>序》:“袁粲声逾裴乐,誉出王刘。”
1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。
刘读音:liú刘liú姓。