cuī fēng
cuī qiāng
cuī tiǎn
cuī cuì
cuī cuò
cuī fú
cuī tuí
cuī pū
cuī cuò
cuī xián
cuī jǔ
cuī yán
cuī mí
cuī tuí
cuī xián
cuī xiè
cuī bō
cuī chù
cuī lún
cuī miè
cuī zhé
cuī pǐ
cuī tuí
cuī wěi
cuī xiǔ
cuī cuò
cuī jiān
cuī pò
cuī zuó
cuī rǔ
cuī méi
cuī běi
cuī wù
cuī yì
cuī bài
cuī kū
cuī shāo
cuī gān
cuī bī
cuī bì
cuī zuī
cuī xiàn
cuī cáng
cuī lè
cuī xīn
cuī shā
cuī jiǎo
cuī tā
cuī qū
cuī cuò
cuī huài
cuī lā
cuī jué
cuī cuì
cuī fāng
cuī liè
cuī fú
cuī jué
cuī cán
cuī chú
cuī nǜ
cuī huǐ
cuī shāng
cuī chuàng
cuī bāo
cuī luò
shuāi kū
fén kū
jiāo kū
diāo kū
gǎo kū
jī kū
shān kū
róng kū
jí kū
gàn kū
tóng kū
sōu kū
cuì kū
xuán kū
yán kū
cuī kū
jiāo kū
jí kū
yóu kū
xiān kū
sū kū
lā kū
huá kū
fán kū
chūn kū
piān kū
shāng kū
xū kū
wěi kū
má kū
sā kū
xuè kū
chá kū
yù kū
zé kū
cài kū
gān kū
diāo kū
jí kū
piān kū
yí kū
cuò kū
sǔn kū
yí kū
kuǎn kū
yān kū
qiū kū
摧枯cuī kū
(1) 摧折枯树朽木
.例镌金石者难为功,摧枯者易为力。——《汉书·异姓诸侯王表》英(as easy as) crushing dry weeds and smashing rotten wood;destroy sth.already in a state of ruin⒈ 见“摧枯拉朽”。
摧cuī(动)折断、破坏:~折。
枯读音:kū枯kū(1)(形)(植物等)失去水分:~萎|~槁|~草|~骨。(2)(形)(井、河流等)变得没有水:~井|海~石烂。(3)(形)没有生趣;枯燥:~坐。(4)(名)〈方〉芝麻、大豆、油茶等榨油后的渣滓:菜~|茶~|麻~。