cōng méng
cōng tóu
cōng lóng
cōng lóng
cōng cuì
cōng lóng
cōng yù
cōng lóng
cōng cōng
cōng yù
cōng bái
cōng lǜ
cōng huáng
cōng qiān
cōng jīng
cōng lóng
cōng lóng
cōng huā
cōng hǎi
cōng méng
cōng mào
cōng lǜ
cōng wèi
cōng càn
cōng chǔ
cōng qiàn
cōng líng
cōng qīng
cōng qiàn
cóng mào
duān mào
jùn mào
chún mào
qì mào
yì mào
kuì mào
zī mào
shū mào
zhuó mào
dé mào
suì mào
fān mào
jùn mào
gǔ mào
yān mào
cuì mào
chōng mào
wèi mào
huá mào
gāi mào
mǐn mào
měi mào
bì mào
chàng mào
wěng mào
fēng mào
fān mào
yān mào
chún mào
yǎn mào
zǎo mào
chóng mào
jùn mào
mì mào
róng mào
pǔ mào
guān mào
guì mào
huáng mào
xī mào
chàng mào
cóng mào
chún mào
nóng mào
shuò mào
dūn mào
hóng mào
zhé mào
shēn mào
jùn mào
fán mào
cōng mào
yōu mào
líng mào
yù mào
chāng mào
lián mào
fù mào
wěi mào
hóng mào
téng mào
xiū mào
sháo mào
róu mào
jiā mào
míng mào
méng mào
bìng mào
shèng mào
hóng mào
xiān mào
jùn mào
yīng mào
lín mào
jùn mào
shěn mào
féi mào
fù mào
qīng mào
sōng mào
hóng mào
sēn mào
qiú mào
líng mào
chì mào
suì mào
⒈ 亦作“葱茂”。青翠而茂盛。
引清沉起凤《谐铎·雉媒》:“山尽处,倏有村落,槐阴葱茂中,亚字墻垣,连亙百步。”
柳青《铜墙铁壁》第十章:“川地里葱茂的庄稼那头, 无定河上浮着一条清晨的白雾。”
沙汀《困兽记》七:“他们沿途边走边玩,在一座树木葱茂的堰沟边停了很久。”
葱cōng(1)(名)多年草本植物;有辛辣味:大~。(2)(形)青色:~翠。
茂读音:mào茂mào(1)(形)茂盛:~密|根深叶~。(2)(形)丰富精美:图文并~。茂mào(名)有机化合物;用来制农药、塑料等。