yàn jiā
yàn ān
yàn bì
yàn huā
yàn méi
yàn guān
yàn láo
yàn jū
yàn jǐ
yàn xī
yān yán
yàn bì
yàn dū
yàn zhǔ
yàn jù
yàn luǎn
yàn gài
yàn dǐ
yàn bīn
yàn zhǐ
yàn péng
yàn sì
yàn kuài
yàn é
yàn lài
yàn xī
yān zhī
yàn yú
yàn lì
yàn zi
yàn duò
yàn xiè
yàn zhī
yàn mín
yàn shì
yàn jiàn
yàn ěr
yàn kào
yān jīn
yàn yǎng
yàn yù
yàn jū
yàn nì
yàn xiè
yàn hè
yàn gǔ
yàn gōng
yàn wěi
yàn yǔ
yàn què
yàn chú
yàn yuè
yàn cì
yàn hú
yàn huì
yàn kuǎn
yàn chuí
yàn chāi
yàn mù
yàn cháo
yàn shāng
yàn nǚ
yàn hé
yàn wō
yàn jué
yàn nì
yàn áo
yàn jiǎo
yàn kuì
yàn zhōu
yàn jí
yān rán
yàn huà
yàn lǚ
yàn jiā
yàn yuè
yàn zhì
yàn mù
yān shí
yàn hóng
yān zhāo
yàn táng
yàn jiǔ
yàn zhuó
yān gē
yàn chén
yàn diàn
yàn lù
yàn huì
yàn jī
yàn gǔ
yàn huán
yàn hán
yàn fǔ
yàn xì
yàn pì
yàn lán
yàn xū
yàn yán
yàn yīng
yān jīng
yàn yú
yàn lóu
yàn ér
yān shì
yàn yǔ
yàn zhuó
yàn bá
yān shān
yàn diàn
yàn máo
yàn xí
yàn fú
yàn quē
yàn kǎi
yàn yóu
yàn xī
yàn cháo
yàn jí
yàn gōng
yàn ní
yàn hàn
yàn wěi
yàn zǔ
yàn chǔ
yàn dòu
yàn xù
yàn kàn
yàn qǐn
yàn jiē
yàn pì
yàn shū
yàn wǎn
yàn shí
yàn yàn
yàn yǐn
yàn tíng
yàn guǎn
yàn jiǎn
yàn mài
yàn yí
yàn yǒng
yàn hù
yàn xī
yàn lěi
yàn duò
yàn yǔ
yàn jiǎn
yàn jǐng
yàn móu
yàn chū
yàn kuì
máng hóng
yàn hóng
lǚ hóng
dì hóng
lù hóng
yuān hóng
bō hóng
jiǔ hóng
èr hóng
bīn hóng
xiāo hóng
dà hóng
yóu hóng
duàn hóng
lái hóng
jīn hóng
qiū hóng
yuān hóng
míng hóng
jī hóng
chūn hóng
yàn hóng
yān hóng
áo hóng
liáng hóng
lí hóng
dān hóng
shuāng hóng
shī hóng
hán hóng
qīng hóng
jià hóng
āi hóng
shěn hóng
xuě hóng
lín hóng
jiàn hóng
páng hóng
yàn hóng
yú hóng
fēi hóng
wú hóng
piàn hóng
sāi hóng
xī hóng
tài hóng
lián hóng
máng hóng
méng hóng
bā hóng
fēi hóng
pān hóng
biàn hóng
yún hóng
máng hóng
lín hóng
jīng hóng
ní hóng
guī hóng
xì hóng
xìn hóng
xiáng hóng
gū hóng
míng hóng
méng hóng
⒈ 燕为夏候鸟,鸿为冬候鸟。因多以喻相距之远,相见之难。
引唐司空图《歌者》诗之一:“风霜一夜燕鸿断,唱作江南祓禊天。”
南唐冯延巳《芳草渡》词:“燕鸿远, 羌笛怨,渺渺澄波一片。”
宋苏泂《雨中花·怀刘改之》词:“这回休也,燕鸿南北,长隔英游。”
金元好问《春风来》诗:“春风去后瑶草歇,来鸿去燕遥相望。鸳鸯不得双,燕鸿天一方。”
清厉鹗《筠谷见和移居诗奉赠》之一:“燕鸿踪跡十霜餘,谁道今来慰索居。”
⒉ 指书信。
引前蜀韦庄《清平乐》词:“碧窗望断燕鸿,翠帘睡眼溟濛。寳瑟谁家弹罢?含悲斜倚屏风。”
⒊ 燕地的雁。泛指北雁。
引唐李白《拟古》诗之十二:“越燕喜海日, 燕鸿思朔云。”
1. 鸟类的一科,候鸟,常在人家屋内或屋檐下用泥做巢居住,捕食昆虫,对农作物有益:燕尔(形容新婚夫妇亲睦和美的样子)。燕好(常用以指男女相爱)。燕侣。燕雀处(chǔ)堂(喻居安而不知远虑,临祸却不能自知)。
2. 轻慢:“燕朋逆其师”。
3. 古同“宴”,安闲,安乐。
4. 古同“宴”,宴饮。
鸿读音:hóng鸿hóng(1)(名)鸿雁:~毛。(2)(名)〈书〉指书信:来~(来信)。(3)(形)大:~图|~儒。(4)(Hónɡ)姓。