jī wēn
jī lèi
jī jū
jī shù
jī xiāng
jī nì
jī tí
jī dāo
jī lín
jī xīn
jī rì
jī tán
jī lóng
jī dàn
jī dé
jī pó
jī kǒu
jī lián
jī zhū
jī bīn
jī bǔ
jī qī
jī yìn
jī gǔ
jī jiān
jī chàng
jī jù
jī qiào
jī wù
jī chǎng
jī huà
jī xiān
jī guā
jī shè
jī dàn
jī bēi
jī shěng
jī sù
jī tún
jī jiān
jī xiōng
jī mèng
jī zá
jī pí
jī máo
jī míng
jī chuāng
jī hú
jī huò
jī xié
jī jiǔ
jī gǔ
jī máng
jī nián
jī shǔ
jī niáng
jī guān
jī tóu
jī chú
jī bā
jī tái
jī gōng
jī dīng
jī cháng
jī zhàn
jī zhí
jī sāng
jī hài
jī jūn
jī fū
jī luǎn
jī huò
jī zǐr
jī méng
jī shī
jī rén
jī lù
jī yí
jī chuāng
jī sù
jī zhī
jī qí
jī sī
jī yǎn
jī fāng
jī jiào
jī gāng
jī qún
jī lì
jī méng
jī shěng
jī shí
jī yuán
jī huáng
jī féi
jī huò
jī gān
gā sī
yāng sī
lì sī
rú sī
yú sī
zhōng sī
jié sī
zhòu sī
qīng sī
hè sī
sù sī
gāo sī
yù sī
miù sī
dǔ sī
bīng sī
mì sī
zài sī
bō sī
zhān sī
zhī sī
lì sī
wǎ sī
shù sī
zhòu sī
jiā sī
xī sī
yù sī
sǒng sī
hú sī
jī sī
⒈ 神话传说中的神马。
引《山海经·海内北经》“有文马” 郭璞注引《六韬》:“文身朱鬣,眼若黄金,项若鸡尾,名曰鸡斯之乘。”
《淮南子·道应训》:“於是散宜生乃以千金求天下之珍怪,得騶虞、鸡斯之乘……以献於紂。”
高诱注:“鸡斯,神马也。”
⒉ 笄纚。
引《礼记·问丧》:“亲始死,鸡斯徒跣。”
郑玄注:“鸡斯,当为笄纚,声之误也。亲始死,去冠,二日,乃去笄纚括髮也。今时始丧者,邪巾貊头,笄纚之存象也。”
孔颖达疏:“笄,音古兮反;纚,色买反。”
鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。
斯读音:sī斯sī(1)(代)这;这个;这里。(2)(副)乃;就。