jī mèng
jī shù
jī lián
jī chuāng
jī tán
jī huò
jī gǔ
jī lín
jī zhī
jī gǔ
jī xiān
jī lèi
jī bǔ
jī shī
jī shè
jī tún
jī jiǔ
jī féi
jī yìn
jī zhàn
jī dīng
jī shí
jī gōng
jī zhū
jī tái
jī gāng
jī chǎng
jī hú
jī sī
jī yí
jī xiāng
jī huò
jī dé
jī dàn
jī zhí
jī yǎn
jī jù
jī xīn
jī zá
jī méng
jī tí
jī fāng
jī shěng
jī zǐr
jī huáng
jī dāo
jī shěng
jī niáng
jī lóng
jī xié
jī bēi
jī bīn
jī wēn
jī jiào
jī guān
jī huò
jī nì
jī rì
jī sù
jī gān
jī chú
jī pí
jī jūn
jī xiōng
jī cháng
jī máo
jī guā
jī chuāng
jī qún
jī rén
jī qiào
jī huà
jī bā
jī méng
jī yuán
jī pó
jī míng
jī kǒu
jī jū
jī lì
jī hài
jī lù
jī fū
jī sāng
jī chàng
jī qī
jī dàn
jī luǎn
jī máng
jī nián
jī wù
jī jiān
jī shǔ
jī qí
jī sù
jī tóu
jī jiān
lì chàng
xiān chàng
shǒu chàng
zhàn chàng
jí chàng
sù chàng
tán chàng
jué chàng
hào chàng
diǎn chàng
tuī chàng
lǐng chàng
gēng chàng
shuō chàng
yáng chàng
yōu chàng
yī chàng
táng chàng
dī chàng
hè chàng
qiǎn chàng
hū chàng
àn chàng
yú chàng
sān chàng
qiáo chàng
fān chàng
gāo chàng
jiāo chàng
chóng chàng
chóu chàng
jiǎ chàng
shěn chàng
xiǎo chàng
ōu chàng
dú chàng
cǎi chàng
cháo chàng
lún chàng
gǔ chàng
chén chàng
bān chàng
tí chàng
tí chàng
kāi chàng
lǐng chàng
bài chàng
gǎn chàng
zàn chàng
ǒu chàng
líng chàng
mán chàng
huān chàng
chuī chàng
lián chàng
chán chàng
yóng chàng
kǎi chàng
yǎn chàng
jī chàng
liú chàng
yě chàng
fèng chàng
zhǔ chàng
yí chàng
gē chàng
jiē chàng
mài chàng
zuò chàng
bàn chàng
míng chàng
yuàn chàng
zhū chàng
suí chàng
qí chàng
qīng chàng
xuě chàng
èr chàng
xiǎo chàng
jué chàng
jǐng chàng
duì chàng
lí chàng
fàn chàng
hēng chàng
yǐn chàng
jiǎng chàng
jiù chàng
píng chàng
yàn chàng
yín chàng
yǐng chàng
chuán chàng
yǒng chàng
zhòu chàng
gòng chàng
yán chàng
hé chàng
lú chàng
xīn chàng
piào chàng
⒈ 亦作“鷄唱”。犹言鸡鸣、鸡啼。
引唐刘禹锡《酬乐天初冬早寒见寄》:“霜凝南屋瓦,鷄唱后园枝。”
宋文天祥《闻鸡》诗序:“自入北营,未尝有鸡唱;因泊谢村,始有闻。”
《儿女英雄传》第十七回:“安老爷心中有事,天还没亮,一觉醒在枕上,听得远寺鐘敲,沿村鸡唱。”
公鸡啼叫。表示天亮时候。
鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。