jī shǔ
jī gān
jī shī
jī guān
jī jiān
jī qí
jī bā
jī sù
jī gǔ
jī jūn
jī hú
jī bēi
jī dāo
jī yuán
jī lín
jī xiāng
jī qún
jī gǔ
jī zhí
jī tán
jī gōng
jī chàng
jī jù
jī máng
jī tái
jī pó
jī sù
jī xié
jī huò
jī nì
jī féi
jī chuāng
jī máo
jī tóu
jī jū
jī méng
jī zhū
jī qī
jī huò
jī méng
jī xiōng
jī bīn
jī zhàn
jī gāng
jī rén
jī jiào
jī lián
jī huò
jī sī
jī zá
jī yí
jī yǎn
jī sāng
jī shěng
jī lì
jī dīng
jī huáng
jī zǐr
jī hài
jī jiān
jī wēn
jī wù
jī nián
jī míng
jī pí
jī lóng
jī jiǔ
jī yìn
jī lèi
jī xīn
jī mèng
jī dàn
jī huà
jī cháng
jī zhī
jī lù
jī dé
jī tí
jī xiān
jī chuāng
jī qiào
jī fū
jī guā
jī tún
jī shù
jī dàn
jī chú
jī kǒu
jī shí
jī chǎng
jī rì
jī luǎn
jī bǔ
jī fāng
jī niáng
jī shè
jī shěng
yǎn sāng
chái sāng
fú sāng
fú sāng
hóng sāng
qióng sāng
gōng sāng
gǔ sāng
zhū sāng
gōng sāng
jìng sāng
lóu sāng
bāo sāng
bāo sāng
jiāo sāng
qióng sāng
pǐ sāng
fú sāng
wéi sāng
wēi sāng
nǚ sāng
zǐ sāng
zǎi sāng
xiáng sāng
fú sāng
cǎi sāng
kū sāng
cháng sāng
mò sāng
cāng sāng
lǔ sāng
nóng sāng
cūn sāng
zhè sāng
zǐ sāng
gēng sāng
yí sāng
tián sāng
dì sāng
jī sāng
bó sāng
shān sāng
cán sāng
kōng sāng
lì sāng
tiāo sāng
huáng sāng
gēng sāng
yì sāng
⒈ 桑的一种。
引唐陆龟蒙《奉和夏初袭美见访题小斋次韵》:“四邻半是老农家,百树鸡桑半顷麻。”
明李时珍《本草纲目·木三·桑》:“白桑,叶大如掌而厚;鸡桑,叶细而薄;子桑,先椹后叶;山桑,叶尖而长。”
鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。
桑读音:sāng桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。