jī yí
jī xiōng
jī chǎng
jī gān
jī jiān
jī guā
jī shí
jī gōng
jī sù
jī féi
jī shěng
jī bǔ
jī tóu
jī méng
jī huò
jī gǔ
jī zhū
jī chuāng
jī rì
jī qiào
jī wù
jī bā
jī jiān
jī luǎn
jī jū
jī wēn
jī dé
jī huà
jī xiāng
jī huò
jī máo
jī jù
jī kǒu
jī zhàn
jī máng
jī yǎn
jī méng
jī chú
jī yuán
jī gǔ
jī dàn
jī qí
jī lì
jī rén
jī gāng
jī bīn
jī mèng
jī nì
jī yìn
jī lù
jī nián
jī tún
jī lóng
jī fū
jī lèi
jī huáng
jī lín
jī xīn
jī shè
jī tái
jī hài
jī jiào
jī sù
jī pí
jī huò
jī zhī
jī jūn
jī xiān
jī zǐr
jī tán
jī jiǔ
jī sāng
jī dāo
jī shěng
jī lián
jī zá
jī dàn
jī shǔ
jī sī
jī shù
jī xié
jī chàng
jī shī
jī hú
jī niáng
jī dīng
jī qún
jī zhí
jī guān
jī cháng
jī fāng
jī bēi
jī pó
jī chuāng
jī tí
jī qī
jī míng
⒈ 鸡和猪。古时农家所养禽畜。
引《孟子·梁惠王上》:“鸡豚狗彘之畜,无失其时。”
唐刘禹锡《武陵书怀五十韵》:“来忧御魑魅,归愿牧鸡豚。”
明谢谠《四喜记·寻乐江村》:“鸡豚早秋敛,盆醪自酣。”
⒉ 指平民之家的微贱琐事。
引语出《礼记·大学》:“畜马乘,不察於鸡豚;伐冰之家,不畜牛羊。”
郑玄注:“畜马乘,谓以士初试为大夫也。伐冰之家,卿大夫以上……鸡豚牛羊,民之所畜养以为利者也。”
明唐寅《上吴天官书》:“寅夙遭哀閔,室无强亲,计盐米,图婚嫁,察鸡豚,持门户。”
清龚自珍《明良论一》:“其讲官学士,左经右史,鲜有志温饱,察鸡豚。”