sì shù
huá shù
dāng shù
tī shù
qī shù
zéi shù
tóng shù
zhí shù
kuáng shù
pǐ shù
huàn shù
zōu shù
nì shù
yān shù
ér shù
héng shù
jiàn shù
jiān shù
yǎn shù
chán shù
qún shù
mù shù
biāo shù
quán shù
jí shù
sī shù
tī shù
bì shù
chù shù
jué shù
jié shù
fàn shù
tóng shù
jié shù
pú shù
hūn shù
èr shù
jiǎo shù
bī shù
jiàn shù
qiáng shù
qiáo shù
jiǎ shù
dào shù
ān shù
jiāo shù
xiǎo shù
zǎng shù
nèi shù
ráo shù
nà shù
jìn shù
bì shù
fù shù
juē shù
fà shù
cūn shù
niè shù
呆瓜、笨蛋
亦作“騃竪 ”。呆瓜,笨蛋。
明方孝孺《晋论》:“虽以中才之主继之,不能免於乱矣,况騃竪悍妇居乎位。” 明李东阳《除日追和坡诗·别岁》:“聊同騃竖喜,勿学痴翁悲。” 清谭嗣同《仁学》一:“彼鄙夫騃竪,得一美衣食,则色然喜,喜其得于我也。” 周素园《贵州民党痛史》第四篇第三章:“今庞 ( 庞鸿书 ) 贺 ( 贺国昌 )騃竪,朝无奥援,吾去之如拉枯朽。”
騃竖是一个汉语词语,读音是ái shù,是指呆瓜,笨蛋。
〔?~〕(兽)快跑的样子。
竖读音:shù竖(1)(形)跟地面垂直的:~井。(2)(形)从上到下的;从前到后的:画一条~线|~着再挖一道沟。(3)(动)使物体跟地面垂直:~电线杆。(4)(名)(~儿)汉字的笔画;形状是“|”。(5)〈书〉(名)年轻的仆人:~子。