huàn shù
jiǎo shù
bì shù
fàn shù
héng shù
jìn shù
tī shù
zhí shù
chán shù
chù shù
pú shù
ér shù
jié shù
nì shù
dāng shù
kuáng shù
ān shù
qún shù
qiáng shù
jiàn shù
niè shù
tóng shù
yǎn shù
nà shù
jí shù
jié shù
zǎng shù
zéi shù
sì shù
fà shù
qiáo shù
bī shù
jiǎ shù
cūn shù
huá shù
jiān shù
yān shù
quán shù
xiǎo shù
mù shù
èr shù
juē shù
bì shù
pǐ shù
jiāo shù
qī shù
biāo shù
ráo shù
tī shù
tóng shù
dào shù
sī shù
fù shù
zōu shù
hūn shù
nèi shù
jiàn shù
jué shù
⒈ 亦作“踢竪”。直立貌。形容发怒的样子。
引《刘知远诸宫调·知远别三娘与洪义撕打》:“双眉踢竪,便是收秋虎獬络丝娘。”
元关汉卿《四春园》第三折:“他直挺挺的眉踢竪,骨碌碌的眼圆睁。”
《水浒传》第二一回:“那婆惜柳眉踢竖,星眼圆睁。”
直立挺起。《水浒传.第二○回》:「只见那婆惜柳眉踢竖,星眼圆睁。」也作「剔竖」。
踢tī(动)抬起腿用脚撞击:~球|~飞。
竖读音:shù竖(1)(形)跟地面垂直的:~井。(2)(形)从上到下的;从前到后的:画一条~线|~着再挖一道沟。(3)(动)使物体跟地面垂直:~电线杆。(4)(名)(~儿)汉字的笔画;形状是“|”。(5)〈书〉(名)年轻的仆人:~子。