ér bài
ér xī
ér láng
ér shù
ér cáo
ér xù
ér hái
ér mǎ
ér yǔ
ér kè
ér huà
ér qiào
ér nán
ér zi
ér nóng
ér shí
ér shì
ér jiā
ér chǐ
ér bèi
ér huà
ér mǔ
ér nǚ
ér chù
ér xí
ér kē
ér huáng
ér fú
ér xì
ér gē
ér jù
ér tí
ér fù
ér xù
ér sūn
ér fū
ér qiè
ér bǎn
ér tóng
tī shù
tóng shù
yān shù
qún shù
zǎng shù
zéi shù
bì shù
huàn shù
nà shù
mù shù
ráo shù
jìn shù
hūn shù
dāng shù
sì shù
dào shù
fù shù
yǎn shù
èr shù
jiàn shù
bī shù
jiàn shù
sī shù
jí shù
nèi shù
chù shù
jiāo shù
juē shù
xiǎo shù
niè shù
jié shù
nì shù
tī shù
qiáng shù
chán shù
cūn shù
biāo shù
héng shù
ér shù
ān shù
bì shù
qiáo shù
jiān shù
pú shù
jué shù
fàn shù
kuáng shù
qī shù
pǐ shù
zhí shù
tóng shù
zōu shù
huá shù
quán shù
jiǎ shù
jié shù
fà shù
jiǎo shù
⒈ 童仆。
引清曹寅《小轩辟除已移居其中有怀子猷》诗之一:“尘沙实积菴摩内,儿竖全矜画墁劳。”
儿ér(1)(名)小孩子:小~。(2)(名)男孩子:~子。(3)(名)年轻的人(多指青年男子):健~。(4)(助)词尾:火~。儿ní(1)(名)周朝国名;在今山东滕县东南。(2)(名)姓。同“倪”。
竖读音:shù竖(1)(形)跟地面垂直的:~井。(2)(形)从上到下的;从前到后的:画一条~线|~着再挖一道沟。(3)(动)使物体跟地面垂直:~电线杆。(4)(名)(~儿)汉字的笔画;形状是“|”。(5)〈书〉(名)年轻的仆人:~子。