jiàn bī
jiàn zuò
jiàn hào
jiàn zì
jiàn tán
jiàn wěn
jiàn wěi
jiàn dú
jiàn màn
jiàn shē
jiàn duān
jiàn chēng
jiàn fú
jiàn nǐ
jiàn dào
jiàn zá
jiàn nì
jiàn zhǔ
jiàn chén
jiàn chí
jiàn shì
jiàn tuī
jiàn lì
jiàn yì
jiàn yú
jiàn nǐ
jiàn guì
jiàn wàng
jiàn mào
jiàn shàn
jiàn yì
jiàn xiāo
jiàn jì
jiàn tè
jiàn wù
jiàn yù
jiàn jù
jiàn wéi
jiàn kuáng
jiàn yuè
jiàn shù
jiàn yuán
jiàn luàn
jiàn fēn
jiàn bī
jiàn wáng
jiàn pàn
jiàn làn
jiàn xiān
jiàn shàng
jiàn wěi
jiàn qǔ
jiàn chǒng
jiàn zhà
jiàn yòng
jiàn wèi
jiàn yì
jiàn nüè
jiàn lí
jiàn chǐ
jiàn rǎng
jiàn míng
jiàn jūn
jiàn shèng
jiàn zhèng
jiàn shǎng
jiàn qiè
jiàn lè
jiàn màn
jiàn zòng
jiàn lǐ
jiàn kè
jiàn dǎng
jiàn chà
jiàn yì
jiàn dù
jiàn tiǎn
jiàn ào
jiàn duó
jiàn jū
jiàn yì
jiàn sì
jiàn cí
jiàn yú
jiàn yán
yān shù
zéi shù
nà shù
niè shù
chù shù
mù shù
quán shù
chán shù
fàn shù
jiān shù
sī shù
jié shù
bì shù
fà shù
zhí shù
tóng shù
pú shù
juē shù
jiàn shù
zōu shù
tī shù
pǐ shù
huá shù
bī shù
biāo shù
jué shù
dāng shù
jìn shù
jiàn shù
hūn shù
fù shù
tī shù
sì shù
xiǎo shù
cūn shù
ráo shù
nì shù
héng shù
yǎn shù
qiáng shù
dào shù
ān shù
bì shù
nèi shù
jiǎo shù
tóng shù
qún shù
qī shù
jiāo shù
qiáo shù
jié shù
zǎng shù
jiǎ shù
èr shù
jí shù
ér shù
huàn shù
kuáng shù
⒈ 指悖逆犯上者。
引清薛福成《中兴叙略上》:“今天子即位,旋蹕京师,两宫皇太后垂帘训政,勤勤求治,靡有勌意,内诛僭竖,外僇戎帅之不职及跳奔者。”
僭jiàn(动)超越本分;古时称地位在下的冒用在上的名义、器物等:~越|~号。
竖读音:shù竖(1)(形)跟地面垂直的:~井。(2)(形)从上到下的;从前到后的:画一条~线|~着再挖一道沟。(3)(动)使物体跟地面垂直:~电线杆。(4)(名)(~儿)汉字的笔画;形状是“|”。(5)〈书〉(名)年轻的仆人:~子。