jǔ shī
jǔ rǎo
jǔ yán
jǔ yì
jǔ zī
jǔ luàn
jǔ qì
jǔ dòu
jǔ qū
jǔ dòng
jǔ huò
jǔ shè
jǔ huǐ
jǔ jiě
jǔ xiè
jǔ fú
jǔ ní
jǔ zhāng
jǔ hé
jǔ shè
jǔ suǒ
jǔ dǎn
jǔ ráo
jǔ xiàn
jǔ zhuì
jǔ nì
jǔ zhì
jǔ fèi
jǔ zuò
jǔ fěi
jǔ zhé
jǔ náo
jǔ jī
jǔ shāng
jǔ xiè
jǔ sāi
jǔ jiān
jǔ sàng
jǔ báo
jǔ sòng
jǔ fén
jǔ bài
jǔ qī
jǔ kǒng
jǔ yì
jù rù
jǔ qì
jǔ lì
jǔ huài
jǔ qū
jǔ sàng
jǔ fèn
jǔ è
jǔ wèi
jǔ nì
jǔ sàn
jǔ rǔ
jǔ dàn
jǔ gé
jù nìng
jǔ duǎn
jǔ cāng
jǔ nǜ
jǔ quàn
jǔ zé
jǔ qú
jù yū
jǔ zhǐ
jǔ shé
jǔ è
jǔ xiè
jǔ nǜ
jǔ yì
jǔ kuì
jǔ jié
jǔ hài
yíng huò
yín huò
shān huò
shān huò
shī huò
èr huò
fēn huò
wù huò
gǔ huò
biàn huò
sǒng huò
yū huò
mí huò
wū huò
gǔ huò
yāo huò
sān huò
zhǎng huò
yáo huò
huáng huò
dà huò
hùn huò
huáng huò
chǒng huò
huǎng huò
zhuō huò
nì huò
kuāng huò
yǐ huò
míng huò
wū huò
zhòng huò
yí huò
fán huò
kǒng huò
bì huò
kuáng huò
xiǎo huò
xié huò
jiǎn huò
jiě huò
rǎo huò
xuàn huò
fú huò
bì huò
chǎn huò
zhèn huò
wǎng huò
yí huò
fǎn huò
lún huò
àn huò
chēng huò
yíng huò
rǎn huò
mí huò
shān huò
huàn huò
ān huò
jiǎo huò
dàng huò
yíng huò
kuáng huò
pò huò
jǔ huò
bèi huò
shàn huò
hūn huò
huáng huò
huì huò
nìng huò
qiān huò
shuǎng huò
dān huò
xiáo huò
mào huò
qīng huò
yú huò
hú huò
miù huò
yíng huò
biàn huò
wǎng huò
gǔ huò
chī huò
guǐ huò
guǐ huò
hūn huò
qī huò
tōng huò
què huò
yáo huò
cāi huò
mó huò
bù huò
chán huò
jiǎo huò
kùn huò
luàn huò
jiāo huò
dǎo huò
xuàn huò
biàn huò
guài huò
sī huò
mèi huò
yāo huò
zhòng huò
yòu huò
miù huò
mèi huò
huāng huò
gǔ huò
huí huò
huǎng huò
wú huò
huáng huò
jīng huò
⒈ 败坏惑乱。
引《晋书·姚兴载记上》:“绪硕德威权日盛, 兴恐姦佞小人沮惑之,乃简清正君子为之辅佐。”
郭孝成《江苏光复纪事》第三节:“更串通在镇旗籍官兵,散布謡言,沮惑士气。”
⒉ 疑惑。
引宋欧阳修《论任人之体不可疑札子》:“臣窃闻诸处多有按察官吏,皆为朝廷不行,人各嗟慙,以谓任以事权,反加沮惑,朝廷之意不可諭也。”
1. 阻止:沮遏。
2. 坏,败坏:沮丧(sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。