chǎn shì
chǎn yán
chǎn màn
chǎn zǐ
chǎn kuáng
chǎn jí
chǎn yú
chǎn gǔ
chǎn dú
chǎn xùn
chǎn cè
chǎn lèi
chǎn wěi
chǎn tóu
chǎn dé
chǎn qǔ
chǎn ěr
chǎn àn
chǎn kǒu
chǎn shùn
chǎn jìng
chǎn cí
chǎn huò
chǎn nìng
chǎn zhà
chǎn jì
chǎn wàng
chǎn zǒu
chǎn yòu
chǎn mào
chǎn shuō
chǎn báo
chǎn sù
chǎn mào
chǎn fù
chǎn àn
chǎn xiào
chǎn mù
chǎn jìng
chǎn hài
chǎn chán
chǎn bǐ
chǎn róng
chǎn dú
chǎn yǔ
chǎn xīn
chǎn qū
chǎn yì
chǎn zào
chǎn xié
chǎn màn
chǎn rén
chǎn mèi
chǎn fèng
chǎn wěi
chǎn shǒu
chǎn qiǎo
chǎn xiá
chǎn shī
chǎn fū
chǎn gēng
chǎn yù
chǎn jiāo
chǎn guǐ
yín huò
nìng huò
cāi huò
jīng huò
mào huò
qīng huò
mí huò
dàng huò
chēng huò
biàn huò
jiǎn huò
shān huò
miù huò
huáng huò
sǒng huò
hūn huò
hùn huò
bù huò
guǐ huò
jiāo huò
wū huò
fǎn huò
gǔ huò
hūn huò
yāo huò
biàn huò
shuǎng huò
sān huò
zhèn huò
yíng huò
tōng huò
huí huò
jiǎo huò
kuáng huò
xuàn huò
wú huò
mí huò
rǎn huò
huǎng huò
ān huò
yòu huò
chǎn huò
fēn huò
yí huò
jǔ huò
yíng huò
huǎng huò
zhǎng huò
dà huò
huáng huò
yǐ huò
chī huò
shān huò
yíng huò
mèi huò
huàn huò
shān huò
kùn huò
yíng huò
huáng huò
huāng huò
bì huò
bì huò
mèi huò
nì huò
chǒng huò
shī huò
gǔ huò
wù huò
qiān huò
kǒng huò
yí huò
mó huò
xié huò
zhòng huò
yú huò
wū huò
dān huò
biàn huò
gǔ huò
yáo huò
lún huò
yū huò
xuàn huò
dǎo huò
qī huò
yáo huò
xiáo huò
fú huò
míng huò
hú huò
què huò
shàn huò
rǎo huò
yāo huò
miù huò
luàn huò
jiě huò
bèi huò
huì huò
chán huò
guǐ huò
huáng huò
àn huò
guài huò
gǔ huò
kuáng huò
zhuō huò
kuāng huò
wǎng huò
sī huò
zhòng huò
xiǎo huò
wǎng huò
pò huò
èr huò
fán huò
jiǎo huò
⒈ 亦作“讇惑”。谄谀并惑乱。
引《汉书·淮阳宪王刘钦传》:“王舅张博数遗王书,非毁政治,谤訕天子,褒举诸侯,称引周汤,以讇惑王。”
唐刘知几《史通·杂说中》:“如《隋书》王邵、袁充两传,唯録其诡辞妄説,遂盈一篇。寻又申以詆訶,尤其諂惑。”
宋姚铉《<唐文粹>序》:“屈平、宋玉之辞,不陷於怨懟,则溺於讇惑。”
谄chǎn(动)谄媚、用卑贱的态度向人讨好:~媚|~言|~谀|协肩~笑。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。