huàn huò
hú huò
gǔ huò
jiāo huò
biàn huò
hūn huò
miù huò
yáo huò
xié huò
yíng huò
qiān huò
yú huò
biàn huò
wù huò
yí huò
fán huò
dà huò
nì huò
kuáng huò
guǐ huò
huáng huò
pò huò
sān huò
yáo huò
yòu huò
míng huò
shuǎng huò
xuàn huò
huāng huò
sī huò
chán huò
wū huò
xiáo huò
shān huò
yū huò
huáng huò
wú huò
bì huò
yíng huò
yāo huò
luàn huò
fú huò
xuàn huò
kùn huò
shī huò
èr huò
yí huò
dàng huò
dān huò
tōng huò
huí huò
kuáng huò
rǎn huò
huì huò
huǎng huò
shān huò
shān huò
kuāng huò
hùn huò
yíng huò
nìng huò
chēng huò
yín huò
huáng huò
hūn huò
bèi huò
kǒng huò
jīng huò
jiǎo huò
miù huò
guǐ huò
xiǎo huò
jǔ huò
gǔ huò
gǔ huò
qīng huò
cāi huò
fēn huò
huǎng huò
ān huò
zhǎng huò
chī huò
jiǎo huò
huáng huò
zhuō huò
jiě huò
zhòng huò
mó huò
wǎng huò
fǎn huò
dǎo huò
mèi huò
bì huò
shàn huò
mèi huò
sǒng huò
yāo huò
wū huò
gǔ huò
chǒng huò
rǎo huò
zhèn huò
wǎng huò
lún huò
mào huò
guài huò
mí huò
mí huò
chǎn huò
bù huò
yíng huò
àn huò
biàn huò
zhòng huò
qī huò
jiǎn huò
yǐ huò
què huò
⒈ 迷乱;蛊惑。
引宋司马光《闻喜县修文宣王庙记》:“人之言曰:‘古民淳质故可教,今民伪薄故不可教。’是瞽惑之言,不足稽也。”
宋李心传《建炎以来繫年要录·绍兴四年五月》:“今民之师帅,既不能以是为政,乃为魔头者窃取以瞽惑其党,使皆归德于魔,於是从而附益之以邪僻害教之説。”
明王守仁《传习录》卷中:“圣人之学,日远日晦,而功利之习,愈趋愈下,其间虽尝瞽惑於佛老,而佛老之説,卒亦未能有以胜其功利之心。”
瞽gǔ(1)〈书〉(2)瞎眼。(3)没有识别的。(4)古代乐师。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。