chī yíng
chī lóng
chī xiào
chī guǐ
chī dāi
chī wàng
chī yǔ
chī ér
chī xiàn
chī mó
chī fēng
chī zhuó
chī zhèng
chī lóng
chī pǐ
chī fù
chī zhuō
chī xiǎo
chī féi
chī yū
chī wù
chī tóu
chī rén
chī hái
chī xiǎng
chī tū
chī liàn
chī mèng
chī zuò
chī qiú
chī wàng
chī dìng
chī kè
chī yú
chī jì
chī kàn
chī lǎn
chī qíng
chī mí
chī chē
chī fú
chī chuáng
chī bèn
chī bìng
chī zhǎng
chī hàn
chī kuáng
chī ái
chī zhǒng
chī zhì
chī huà
chī shǎ
chī niàn
chī xīn
chī dāi
chī zuì
chī dùn
chī jiàn
chī shuǐ
chī lì
chī chóng
chī gǔ
chī qián
chī hún
chī shuǎ
chī huò
chī hān
chī zi
chī shū
chī dù
chī wán
chī dǎo
chī dù
chī yún
chī jué
xié huò
hùn huò
hú huò
yíng huò
fǎn huò
bì huò
zhòng huò
jiǎo huò
wú huò
bì huò
miù huò
shān huò
pò huò
biàn huò
huí huò
yú huò
rǎo huò
fēn huò
xiǎo huò
huáng huò
dàng huò
guài huò
jīng huò
hūn huò
xuàn huò
qīng huò
sān huò
chēng huò
guǐ huò
yǐ huò
cāi huò
shuǎng huò
biàn huò
yāo huò
wū huò
shān huò
bèi huò
yí huò
zhuō huò
shān huò
yòu huò
huáng huò
chǎn huò
gǔ huò
qī huò
fú huò
yáo huò
mó huò
rǎn huò
huāng huò
tōng huò
chán huò
zhòng huò
nìng huò
yí huò
yū huò
míng huò
gǔ huò
huǎng huò
dà huò
jiāo huò
xiáo huò
mí huò
mèi huò
kuāng huò
huáng huò
kǒng huò
wū huò
fán huò
huàn huò
chǒng huò
yāo huò
shàn huò
guǐ huò
kùn huò
chī huò
zhǎng huò
ān huò
dǎo huò
shī huò
wù huò
sǒng huò
yáo huò
èr huò
huǎng huò
miù huò
wǎng huò
lún huò
yín huò
jǔ huò
jiǎo huò
zhèn huò
yíng huò
gǔ huò
què huò
huì huò
mèi huò
sī huò
mào huò
nì huò
xuàn huò
àn huò
jiě huò
biàn huò
dān huò
kuáng huò
qiān huò
huáng huò
jiǎn huò
kuáng huò
wǎng huò
luàn huò
gǔ huò
yíng huò
bù huò
hūn huò
yíng huò
mí huò
⒈ 愚昧惑乱。
引《文子·守法》:“任臣者危亡之道也,尚贤者痴惑之原也,法天者治天下之道也。”
《法苑珠林》卷八六引《道地经》:“以是苦恼,恐畏死亡,便有痴惑,是故迷憒,不识来去。”
痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。