fǔ yuàn
fǔ guǎn
fǔ bào
fǔ xiáng
fǔ chóu
fǔ xiè
fǔ zhì
fǔ zūn
fǔ náng
fǔ chéng
fǔ mù
fǔ shí
fǔ shàng
fǔ bīng
fǔ jiě
fǔ zhǒng
fǔ yuàn
fǔ lǐn
fǔ chà
fǔ cháo
fǔ wàng
fǔ bǎn
fǔ shì
fǔ shǒu
fǔ zhèn
fǔ ào
fǔ fēn
fǔ qián
fǔ tīng
fǔ kù
fǔ wèi
fǔ jīng
fǔ tíng
fǔ jiè
fǔ yuán
fǔ guān
fǔ zāng
fǔ dì
fǔ cāng
fǔ jù
fǔ lì
fǔ shǔ
fǔ hù
fǔ yá
fǔ yǐn
fǔ pái
fǔ shǒu
fǔ zhǔ
fǔ sì
fǔ shǐ
fǔ rén
fǔ tíng
fǔ cáo
fǔ tiě
fǔ rèn
fǔ gàn
fǔ gōng
fǔ kuài
fǔ mìng
fǔ cuì
fǔ cáng
fǔ tǎng
fǔ shè
fǔ liáo
fǔ zuǒ
fǔ shì
fǔ hào
fǔ sī
fǔ zhái
fǔ shuài
fǔ duān
fǔ zhí
fǔ xué
fǔ kǎo
fǔ dǐ
fǔ xiè
fǔ chéng
fǔ jūn
fǔ jì
fǔ táng
fǔ guó
gé tiē
sù tiē
fèng tiē
jiǎ tiē
jūn tiē
mó tiē
pò tiē
shì tiě
fǎ tiè
tái tiē
huàn tiě
dìng tiē
hēi tiě
jiě tiē
piào tiē
yù tiē
yù tiē
qǐng tiē
jiān tiē
shuō tiē
bēi tiè
fáng tiē
fǔ tiě
yī tiē
bǔ tiē
fù tiē
yào tiē
zì tiè
jiē tiě
fú tiē
jìn tiē
qiāng tiē
bǎng tiē
tuǒ tiē
dān tiē
quán tiē
cóng tiē
diào tiē
jià tiē
lèi tiē
hūn tiē
liù tiē
tái tiē
chū tiē
huà tiè
qiān tiē
jiǎn tiē
quàn tiē
xiè tiě
yíng tiē
lín tiè
qián tiē
jūn tiě
cǎo tiē
rǔ tiē
kuò tiē
bào tiě
tián tiē
shǒu tiē
pǔ tiē
é tiē
bǎng tiē
bài tiě
yāo tiē
gù tiē
jīn tiē
fú tiē
tǐ tiē
jí tiē
xiāng tiē
píng tiē
xíng tiē
quán tiē
yù tiē
quán tiē
shū tiē
lùn tiē
chūn tiě
wén tiē
hù tiē
guān tiē
yán tiē
fǔ tiē
ān tiē
zhù tiē
dú tiē
bǐng tiē
níng tiē
bù tiē
yán tiē
bàng tiē
pī tiē
yǔn tiē
míng tiě
juàn tiē
mò tiē
jiǎn tiě
jiǎn tiē
níng tiē
mǐ tiē
qǐng tiě
jiào tiē
bǐ tiē
gēng tiě
huí tiē
fú tiē
shú tiē
dài tiē
即军帖。唐代实行府兵制,故称军帖为府帖。后世因之。
⒈ 即军帖。 唐代实行府兵制,故称军帖为府帖。后世因之。
引唐杜甫《新安吏》诗:“府帖昨夜下,次选中男行。”
明何景明《岁晏行》:“长官叫号吏驰突,府帖连催筑河卒。”
府fǔ(1)(名)旧时称官吏办理公事的地方;现在称国家政权机关:官~|政~。(2)(名)旧时官府收藏文书、财物的地方:~库。(3)(名)旧时称大官、贵族的住宅;现在也称某些国家元首办公或居住的地方:王~|元首~|总统~。(4)敬辞;尊称对方的家:贵~。(5)唐朝至清朝的行政区划;比县高一级:开封~|济南~。(6)(Fǔ)姓。〈古〉又同“腑”。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiě ]1. 便条:字帖儿。
2. 邀请客人的纸片:帖子。请帖。
3. 写着生辰八字的纸片:庚帖。换帖。
4. 量词,用于配合起来的若干味汤药:一帖中药。