bǎng tiē
bǎng xìn
bǎng qíng
bǎng zì
bǎng fǎng
bǎng quē
bǎng zǐ
bǎng lì
bǎng qīng
bǎng mù
bǎng chī
bǎng biāo
bǎng tóu
bǎng yùn
bǎng mài
bǎng cù
bǎng shū
bǎng qiè
bàng chuán
bǎng bǐ
bǎng shēng
bǎng qī
bǎng xì
bǎng tí
bǎng shǒu
bǎng lì
bǎng yǎn
bǎng chuí
bǎng yuán
bǎng chuí
bǎng bǎn
bǎng dào
bǎng nǚ
bǎng fū
bǎng wěi
bǎng fú
bǎng gē
bǎng gé
bǎng tà
bǎng yì
bǎng dú
bǎng é
bǎng shī
bǎng shì
bàng rén
bǎng sǐ
bǎng wén
bǎng yàng
bǎng gā
bǎng shā
bǎng zhì
bǎng zhōu
bǎng huā
bǎng yù
bǎng shì
bǎng zé
bǎng tóng
bǎng tài
bǎng lüè
bǎng chǔ
míng tiě
mò tiē
hù tiē
yán tiē
qián tiē
bēi tiè
jiē tiě
jiǎ tiē
fǔ tiě
níng tiē
é tiē
shuō tiē
bǐ tiē
bǎng tiē
gēng tiě
jūn tiē
níng tiē
fǔ tiē
yào tiē
jūn tiě
fáng tiē
cǎo tiē
jiě tiē
fèng tiē
wén tiē
liù tiē
tuǒ tiē
jiǎn tiē
jià tiē
yī tiē
quán tiē
jiān tiē
jiǎn tiē
yíng tiē
huà tiè
shì tiě
xíng tiē
yù tiē
yán tiē
pǔ tiē
dài tiē
bǐng tiē
yù tiē
gé tiē
shú tiē
dú tiē
fú tiē
hūn tiē
quàn tiē
jiǎn tiě
dān tiē
gù tiē
bào tiě
xiāng tiē
jìn tiē
xiè tiě
tǐ tiē
fǎ tiè
qǐng tiě
shū tiē
chūn tiě
mó tiē
tián tiē
bài tiě
diào tiē
zhù tiē
dìng tiē
tái tiē
guān tiē
pī tiē
quán tiē
bǎng tiē
jí tiē
tái tiē
yù tiē
mǐ tiē
hēi tiě
lùn tiē
pò tiē
qiāng tiē
bù tiē
qiān tiē
jiào tiē
shǒu tiē
piào tiē
jīn tiē
qǐng tiē
rǔ tiē
yǔn tiē
kuò tiē
fú tiē
quán tiē
bǔ tiē
ān tiē
huàn tiě
juàn tiē
lín tiè
yāo tiē
huí tiē
fú tiē
bàng tiē
cóng tiē
chū tiē
fù tiē
zì tiè
sù tiē
píng tiē
lèi tiē
⒈ 官府的告示。
引唐李骘《徐襄州碑》:“与韦宙僕射为元从押衙,齎榜帖先至江西,安存百姓。”
⒉ 科举录取的报帖或揭示的名单。
引宋陈继儒《太平清话》卷四:“宋朝吴郡士登科者,始于龚识,其家居昆山黄姑,犹藏登第时金花榜帖,乃用涂金纸,阔三寸,长四寸许。”
宋曾敏行《独醒杂志》卷四:“时第一名毕渐,当时榜帖,偶然脱去渐字旁点水,天下遂传名云毕斩。”
晓谕百姓的告示。
1. 张贴出来的文告或名单:榜帖(官府的公告)。红榜。张榜。光荣榜。榜文。发榜。榜眼(科举时代称殿试考取一甲第二名的人)。榜书(原指写在宫阙门额上的大字,后泛指招牌一类的大型字)。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiē ]1. 妥适:妥帖。安帖。
2. 顺从,驯服:服帖。俯首帖耳。
3. 姓。