jià què
jià bù
jià chéng
jià pái
jià cáo
jià é
jià shì
jià shuō
jià chē
jià zǎi
jià dào
jià hè
jià lín
jià líng
jià bèi
jià tóu
jià làng
jià kuà
jià hōng
jià yuán
jià piào
jià shuō
jià míng
jià yún
jià niáng
jià qū
jià shǐ
jià cháng
jià bēng
jià niǎo
jià tiān
jià tiē
jià yù
jià yán
jià huò
jià kōng
jià líng
jià hǎi
jià é
jià lóng
jià dàn
jià zuò
jià yì
jià líng
jià fú
jià yì
jià lǐ
jià zhì
jià zhào
jià hóng
jià hé
jià lí
jià jiān
jià lí
jià yán
jià gǔ
jià zuì
jià yù
jià biàn
jià sú
jià tǐng
hūn tiē
pò tiē
qiāng tiē
é tiē
bào tiě
liù tiē
quán tiē
gēng tiě
tuǒ tiē
jiē tiě
tián tiē
níng tiē
huà tiè
lèi tiē
shì tiě
jí tiē
dìng tiē
piào tiē
jìn tiē
xiè tiě
chūn tiě
fèng tiē
jiào tiē
wén tiē
guān tiē
jīn tiē
dú tiē
diào tiē
dài tiē
cóng tiē
yāo tiē
jiǎn tiē
yán tiē
qǐng tiē
jūn tiē
jiǎn tiē
bǐng tiē
zhù tiē
kuò tiē
fǔ tiě
yíng tiē
quán tiē
jiǎn tiě
huí tiē
qǐng tiě
pī tiē
yī tiē
chū tiē
jiān tiē
shuō tiē
huàn tiě
shū tiē
bēi tiè
fǎ tiè
yù tiē
bù tiē
zì tiè
bǐ tiē
tái tiē
jià tiē
jūn tiě
shǒu tiē
fú tiē
mǐ tiē
hēi tiě
fú tiē
quàn tiē
mò tiē
tǐ tiē
rǔ tiē
jiě tiē
sù tiē
dān tiē
pǔ tiē
bǎng tiē
gù tiē
ān tiē
hù tiē
yǔn tiē
míng tiě
bǔ tiē
fú tiē
yù tiē
qiān tiē
mó tiē
jiǎ tiē
píng tiē
xíng tiē
bàng tiē
bǎng tiē
lùn tiē
cǎo tiē
gé tiē
lín tiè
yán tiē
shú tiē
quán tiē
níng tiē
qián tiē
bài tiě
juàn tiē
fǔ tiē
fáng tiē
yù tiē
xiāng tiē
tái tiē
fù tiē
yào tiē
⒈ 明代,秉承皇帝意旨,由刑科签发的逮捕人的公文。
引明沉德符《野获编·禁伪·驾帖之伪》:“祖制,锦衣衞拏人,有驾帖发下,须从刑科批定,方敢行事。”
《明史·杨涟传》:“片语稍违,驾帖立下,势必兴同文馆狱而后已。”
《天雨花》第二六回:“奇刑酷法追贜拷,矫行驾帖目无君。”
姚雪垠《李自成》第二卷第三六章:“驾帖捕人,奸淫妇女,抢掠财物,格杀平民佃户。”
明代厂卫逮捕人犯的凭据,由刑部签发。
驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiē ]1. 妥适:妥帖。安帖。
2. 顺从,驯服:服帖。俯首帖耳。
3. 姓。