yíng cháo
yíng dì
yíng qǐng
yíng jiàn
yíng fēng
yíng zhàn
yíng rén
yíng xiào
yíng fù
yíng yǎng
yíng liú
yíng hòu
yíng tóu
yíng yán
yíng hūn
yíng nián
yíng chén
yíng rèn
yíng zhì
yíng hé
yíng hǔ
yíng zhěn
yíng jiàng
yíng dì
yíng lì
yíng qīn
yíng bài
yíng jià
yíng dí
yíng láo
yíng jìn
yíng pǔ
yíng sòng
yíng féng
yíng xiáng
yíng dòu
yíng qǔ
yíng huān
yíng nì
yíng xià
yíng suí
yíng méi
yíng dǎo
yíng shēng
yíng ā
yíng gé
yíng fèi
yíng jiě
yíng jī
yíng jù
yíng yì
yíng hán
yíng bīn
yíng huì
yíng chéng
yíng sài
yíng chèn
yíng zào
yíng miàn
yíng dōng
yíng shòu
yíng liǎn
yíng fèng
yíng jiē
yíng shuāng
yíng xīn
yíng xié
yíng chē
yíng luán
yíng fù
yíng rì
yíng yī
yíng qiū
yíng xiāo
yíng fù
yíng mén
yíng fēng
yíng lái
yíng bì
yíng dài
yíng kè
yíng qì
yíng yà
yíng shén
yíng chén
yíng huǒ
yíng móu
yíng wàng
bǎo shòu
dān shòu
chī shòu
jīng shòu
tīng shòu
wěn shòu
shòu shòu
mào shòu
hǎo shòu
zhī shòu
dǐng shòu
chán shòu
chéng shòu
dāo shòu
dà shòu
shēng shòu
bǐ shòu
nài shòu
líng shòu
qíng shòu
kǒu shòu
hán shòu
nán shòu
xuè shòu
bèi shòu
jiē shòu
qū shòu
lǐng shòu
shēn shòu
yì shòu
shōu shòu
huó shòu
yōu shòu
áo shòu
qǐng shòu
yōu shòu
dān shòu
mào shòu
xiāo shòu
jīn shòu
xīn shòu
xióng shòu
lǐng shòu
dēng shòu
fū shòu
méng shòu
yíng shòu
huā shòu
hán shòu
rèn shòu
chù shòu
jì shòu
xū shòu
xiǎng shòu
xī shòu
qíng shòu
shè shòu
cí shòu
bǐng shòu
nà shòu
ráo shòu
ěr shòu
yòu shòu
bèi shòu
dàn shòu
chuán shòu
rěn shòu
cháng shòu
gǎn shòu
gòu shòu
bài shòu
zāo shòu
miàn shòu
yīng shòu
pán shòu
⒈ 迎接、接受。 《汉书·王莽传上》:“是岁广饶侯刘京 、车骑将军千人扈云 、大保属臧鸿奏符命。
引京言齐郡新井, 云言巴郡石牛, 鸿言扶风雍石, 莽皆迎受。”
《三国演义》第二一回:“曹操纵马直出,遮于天子之前以迎受之。”
瞿秋白《赤都心史》四八:“东西文化区别界限之大,骤然迎受不及,皮相的居多。”
迎yíng(1)(动)迎接;迎合:~春|~风|~候|~送|欢~|出~|逢~|欢~|阿谀逢~|曲意逢~。(2)(副)向着;冲着:~面|~风|~亲|~娶|~击|~头|~战|~头痛击。
受读音:shòu受shòu(1)(动)本义:接受:接受(2)(动)遭受:~灾。(3)(动)忍受;禁受:~不了。(4)(动)〈方〉适合:~吃(吃着有味)|~听(听着入耳)。