fǔ sú
fǔ mó
fǔ jī
fǔ biāo
fǔ fēng
fǔ kòng
fǔ fǒu
fǔ kū
fǔ píng
fǔ nòng
fǔ jīn
fǔ duō
fǔ àn
fǔ mín
fǔ yú
fǔ shì
fǔ hé
fǔ jí
fǔ lǐ
fǔ yì
fǔ qín
fǔ jì
fǔ zhì
fǔ zhǎng
fǔ chǐ
fǔ jīn
fǔ shī
fǔ huà
fǔ cāo
fǔ bì
fǔ huì
fǔ róu
fǔ bīng
fǔ kòu
fǔ xún
fǔ cún
fǔ xián
fǔ yì
fǔ jié
fǔ jǐ
fǔ gōng
fǔ níng
fǔ jū
fǔ pāi
fǔ shùn
fǔ bèi
fǔ xùn
fǔ yù
fǔ yù
fǔ róu
fǔ jūn
fǔ xī
fǔ dìng
fǔ shì
fǔ gū
fǔ wèi
fǔ yǎng
fǔ àn
fǔ nà
fǔ shǔ
fǔ jǐng
fǔ jiē
fǔ lín
fǔ yòu
fǔ jiàn
fǔ yuàn
fǔ biān
fǔ niàn
fǔ dǎo
fǔ yuán
fǔ mén
fǔ xiōng
fǔ xiá
fǔ yù
fǔ mō
fǔ huái
fǔ xiū
fǔ qī
fǔ jú
fǔ jìng
fǔ cáng
fǔ jí
fǔ zhèn
fǔ zhēng
fǔ jiāo
fǔ ài
fǔ jí
fǔ suí
fǔ yù
fǔ xián
fǔ chù
fǔ xùn
fǔ yùn
fǔ jǐ
fǔ láo
fǔ yǒu
fǔ xiàn
fǔ yīng
fǔ chén
fǔ yù
fǔ yuè
fǔ shì
fǔ rán
fǔ shì
fǔ zhì
fǔ shì
fǔ shǒu
fǔ gǔ
fǔ xún
fǔ shù
fǔ shì
fǔ tóng
fǔ ān
fǔ zhèng
fǔ wù
fǔ yù
fǔ xīn
fǔ zì
fǔ xù
fǔ zhuàn
fǔ miǎn
fǔ jié
fǔ wèn
fǔ chén
fǔ tái
fǔ pán
fǔ wán
fǔ yù
fǔ yì
fǔ lái
bān jiàn
shí jiàn
gē jiàn
míng jiàn
qín jiàn
zhàng jiàn
shān jiàn
qì jiàn
huā jiàn
gù jiàn
làng jiàn
chǐ jiàn
dùn jiàn
yù jiàn
gōng jiàn
xǐ jiàn
jiě jiàn
xuán jiàn
fù jiàn
fēng jiàn
xué jiàn
tí jiàn
mái jiàn
jīn jiàn
qí jiàn
tuō jiàn
cháng jiàn
lóng jiàn
jiàn jiàn
ōu jiàn
gǔ jiàn
wú jiàn
fǔ jiàn
yōng jiàn
pèi jiàn
chǔ jiàn
huì jiàn
àn jiàn
shuō jiàn
fēng jiàn
zhòng jiàn
dài jiàn
chěng jiàn
xióng jiàn
bān jiàn
fú jiàn
dāo jiàn
mài jiàn
zhàng jiàn
wén jiàn
huì jiàn
lùn jiàn
tán jiàn
kòu jiàn
zhé jiàn
sān jiàn
qīng jiàn
wǔ jiàn
sǒng jiàn
bá jiàn
è jiàn
jiǎo jiàn
mù jiàn
gū jiàn
yí jiàn
yú jiàn
fēng jiàn
jī jiàn
àn jiàn
duǎn jiàn
lù jiàn
tiào jiàn
zhì jiàn
pú jiàn
shén jiàn
shuāng jiàn
xiá jiàn
jué jiàn
qīng jiàn
xīng jiàn
shǒu jiàn
jiǎng jiàn
shì jiàn
shū jiàn
tí jiàn
bié jiàn
jù jiàn
píng jiàn
qiāng jiàn
dàn jiàn
sī jiàn
wán jiàn
cí jiàn
fú jiàn
bǎo jiàn
xiàng jiàn
shì jiàn
lì jiàn
cì jiàn
cì jiàn
xǔ jiàn
kūn jiàn
guà jiàn
jiè jiàn
zhù jiàn
hēi jiàn
hàn jiàn
shuǐ jiàn
guān jiàn
qǐng jiàn
líng jiàn
kuǎi jiàn
⒈ 按剑。
引《左传·襄公二十三年》:“遂超乘,右抚剑,左援带,命驱之出。”
三国魏曹植《求自试表》:“奋袂攘袵,抚剑东顾,而心已驰於吴会矣。”
唐司空图《冯燕歌》:“冯君抚剑即迟疑,自顾平生心不欺。”
清俞樾《春在堂随笔》卷三:“非贸贸然暴虎冯河、抚剑疾视者所可与议也。”
⒉ 指从戎。
引南朝齐谢朓《和江丞北戍琅琊城》:“岂不思抚剑,惜哉无轻舟。”
抚fǔ(1)(动)安慰;慰问:~问|~恤。(2)(动)保护:~养|~育。(3)(动)轻轻地按着:~摩。(4)(动)同“拊”。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。