gòng jí
gòng dào
gòng jīn
gòng yuán
gòng chēn
gòng fèng
gòng nóng
gòng shuì
gòng wéi
gòng jǔ
gòng duàn
gòng zhòu
gòng xíng
gòng chá
gòng kǔ
gòng mèi
gòng bèi
gòng fěi
gòng xián
gòng zhí
gòng xiàn
gòng bù
gòng ruì
gòng jì
gòng lù
gòng dān
gòng zhǔ
gòng shū
gòng fěi
gòng shī
gòng fù
gòng shēng
gòng sōu
gòng shì
gòng pǐn
gòng jiàn
gòng biǎo
gòng yì
gòng bó
gòng shǐ
gòng zhōng
gòng wù
gòng jiān
gòng kuǎn
gòng yú
gòng jiān
gòng chéng
gòng nà
gòng yì
gòng fú
gòng jiān
gòng shū
gòng zhù
gòng wén
gòng guān
gòng shì
gòng gōng
gòng huì
gòng fǎ
gòng xuǎn
gòng jiān
gòng chuán
gòng shì
gòng fèn
gòng yú
gòng lǐ
gòng yí
gòng xīn
gòng xǐ
gòng jì
gòng chá
gòng yuàn
gòng tǔ
gòng qíng
gòng zhēn
gòng shēng
gòng shí
gòng shì
gòng yàn
gòng bù
gòng bīn
gòng rén
gòng chè
gòng míng
gòng yù
gòng gāo
gòng mò
gòng jìn
gòng yán
gòng zhì
gòng cì
⒈ 后借指向中央政府纳贡之使。
引语出《国语·鲁语下》:“昔武王克商,通道于九夷百蛮,使各以其方贿来贡,使无忘职业,於是肃慎氏贡楛矢。”
晋葛洪《抱朴子·吴失》:“重译接武,贡楛盈庭。”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
楛读音:kǔ,hù[ kǔ ]1. 粗劣,不坚固,不精致:楛耘伤岁(不精致的耕作会影响到一年的收成)。