gòng fèn
gòng wù
gòng wéi
gòng lǐ
gòng gōng
gòng mò
gòng shì
gòng jí
gòng shì
gòng chēn
gòng shēng
gòng chè
gòng zhēn
gòng nóng
gòng shì
gòng yì
gòng shū
gòng jiān
gòng fǎ
gòng shū
gòng bó
gòng zhōng
gòng zhǔ
gòng yán
gòng dān
gòng xīn
gòng nà
gòng bù
gòng fěi
gòng ruì
gòng duàn
gòng bù
gòng shì
gòng xíng
gòng yú
gòng rén
gòng jì
gòng cì
gòng jǔ
gòng fèng
gòng mèi
gòng yuàn
gòng kǔ
gòng xián
gòng zhì
gòng yì
gòng qíng
gòng jiān
gòng zhòu
gòng dào
gòng jiān
gòng chá
gòng tǔ
gòng shuì
gòng chá
gòng zhù
gòng sōu
gòng lù
gòng jìn
gòng wén
gòng jīn
gòng shī
gòng fú
gòng pǐn
gòng fěi
gòng xiàn
gòng fù
gòng guān
gòng gāo
gòng shēng
gòng shí
gòng yù
gòng xǐ
gòng jì
gòng huì
gòng chuán
gòng bèi
gòng kuǎn
gòng yú
gòng bīn
gòng yuán
gòng míng
gòng jiàn
gòng shǐ
gòng xuǎn
gòng yí
gòng yàn
gòng chéng
gòng zhí
gòng biǎo
gòng jiān
yuè yàn
jǐ yàn
diǎn yàn
gōng yàn
shuǐ yàn
fén yàn
qī yàn
mù yàn
bǐ yàn
shí yàn
bàng yàn
qín yàn
shè yàn
tóng yàn
zhū yàn
táo yàn
chán yàn
shè yàn
gāng yàn
yú yàn
dòng yàn
fēng yàn
kū yàn
lǚ yàn
ào yàn
yù yàn
xī yàn
hē yàn
zhè yàn
wǎ yàn
tóng yàn
duān yàn
hán yàn
luǎn yàn
tiě yàn
gòng yàn
⒈ 亦作“贡研”。充作贡品的砚台。
引明高濂《遵生八笺·燕闲清赏·论研》:“古有端石贡砚无眼,其细腻发墨,青色光润,此必下巖石也。想贡砚在宋,官司取多,不暇裁取眼耳。贵在发墨,何取於眼!”
清梁章鉅《归田琐记·宋研》:“此宋贡研也,乃端溪旧玩,岂易得哉!”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
砚读音:yàn砚yàn(1)(名)砚台:笔~|端~。(2)(名)旧时指有同学关系的(因同学常共笔砚;同学也称“同砚”):~兄|~友。