gòng shī
gòng jiān
gòng fěi
gòng yù
gòng jiàn
gòng míng
gòng zhù
gòng jí
gòng zhōng
gòng bù
gòng shū
gòng shì
gòng jiān
gòng chá
gòng huì
gòng pǐn
gòng jì
gòng lù
gòng xiàn
gòng shǐ
gòng jìn
gòng wéi
gòng zhì
gòng bèi
gòng tǔ
gòng gāo
gòng zhǔ
gòng qíng
gòng zhòu
gòng jǔ
gòng xíng
gòng rén
gòng shì
gòng yuán
gòng jīn
gòng lǐ
gòng chè
gòng jì
gòng zhí
gòng chá
gòng dān
gòng jiān
gòng shū
gòng bù
gòng shēng
gòng fěi
gòng shí
gòng shuì
gòng fèn
gòng yí
gòng yàn
gòng xīn
gòng wù
gòng kuǎn
gòng yì
gòng chéng
gòng fǎ
gòng yú
gòng chēn
gòng bīn
gòng duàn
gòng fù
gòng mèi
gòng xǐ
gòng dào
gòng sōu
gòng yì
gòng biǎo
gòng wén
gòng mò
gòng shì
gòng yán
gòng ruì
gòng fèng
gòng yuàn
gòng shì
gòng shēng
gòng bó
gòng xián
gòng cì
gòng chuán
gòng jiān
gòng fú
gòng zhēn
gòng guān
gòng nóng
gòng kǔ
gòng nà
gòng xuǎn
gòng gōng
gòng yú
kè shuì
fù shuì
jǐng shuì
jùn shuì
bài shuì
cuó shuì
jiǎ shuì
bì shuì
fū shuì
chōu shuì
jiē shuì
bǔ shuì
bǎn shuì
jiā shuì
yán shuì
wán shuì
dǐ shuì
guó shuì
yáo shuì
cuī shuì
mù shuì
tōu shuì
jiǎo shuì
nà shuì
táo shuì
dì shuì
lí shuì
lán shuì
lì shuì
kàng shuì
kuàng shuì
kěn shuì
fǎn shuì
shì shuì
shí shuì
gū shuì
bǎo shuì
chán shuì
liǎng shuì
jí shuì
lòu shuì
shāng shuì
jiāo shuì
jiǔ shuì
cán shuì
shān shuì
dào shuì
guān shuì
ān shuì
yǐn shuì
jūn shuì
què shuì
juān shuì
bū shuì
yú shuì
gǎo shuì
jiǎn shuì
hù shuì
bǎn shuì
kē shuì
jiù shuì
juān shuì
dāng shuì
chōng shuì
guò shuì
dǎn shuì
bào shuì
guān shuì
kē shuì
gòng shuì
jīn shuì
shàng shuì
méng shuì
qǐ shuì
miǎn shuì
zá shuì
cái shuì
èr shuì
lǜ shuì
zhēng shuì
jiǔ shuì
⒈ 犹赋税。
引《孟子·万章上》:“天子使吏治其国而纳其贡税焉。”
《后汉书·伏湛传》:“渔阳以东,本备边塞,地接外虏,贡税微薄。”
郭沫若《奴隶制时代·奴隶制的下限在春秋与战国之交》:“实行新制度的季孙氏执掌了霸权,三家都采取了征税制,而鲁国的政府实际上变成为地主政权机构,政府的基础是建立在地主的贡税上了。”
人民缴纳的赋税。
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
税读音:shuì税shuì(名)国家向企业集体或个人征收的货币或实物。