gòng xǐ
gòng yù
gòng yì
gòng lǐ
gòng jiàn
gòng dān
gòng yuán
gòng zhōng
gòng tǔ
gòng shǐ
gòng shì
gòng bèi
gòng chá
gòng ruì
gòng jǔ
gòng jì
gòng xián
gòng nóng
gòng yàn
gòng gōng
gòng lù
gòng shū
gòng jì
gòng xíng
gòng gāo
gòng fěi
gòng pǐn
gòng kuǎn
gòng shēng
gòng fù
gòng bù
gòng jìn
gòng yí
gòng zhì
gòng zhēn
gòng fú
gòng cì
gòng fǎ
gòng jiān
gòng huì
gòng sōu
gòng shuì
gòng jí
gòng guān
gòng shì
gòng fěi
gòng jiān
gòng zhòu
gòng chè
gòng jiān
gòng nà
gòng wéi
gòng chuán
gòng míng
gòng mèi
gòng wén
gòng kǔ
gòng bīn
gòng mò
gòng biǎo
gòng fèn
gòng yú
gòng wù
gòng chēn
gòng shū
gòng bó
gòng shì
gòng zhí
gòng shēng
gòng xiàn
gòng xīn
gòng shì
gòng duàn
gòng shí
gòng zhǔ
gòng jiān
gòng chéng
gòng zhù
gòng jīn
gòng dào
gòng yì
gòng bù
gòng yuàn
gòng fèng
gòng qíng
gòng shī
gòng chá
gòng yú
gòng xuǎn
gòng yán
gòng rén
yáng shū
guàn shū
fù shū
kuī shū
fú shū
gōng shū
dài shū
bīng shū
bī shū
fú shū
lù shū
yíng shū
shuì shū
rèn shū
qīng shū
yùn shū
miǎn shū
jūn shū
fàn shū
gōng shū
bān shū
juān shū
guī shū
shǎn shū
qìng shū
bān shū
niǎn shū
liú shū
gòng shū
gòng shū
kè shū
kē shū
chuán shū
wěi shū
zhēng shū
qǐ shū
guàn shū
⒈ 谓进贡输送方物。
引汉桓宽《盐铁论·本议》:“往者郡国诸侯各以其方物贡输,往来烦杂,物多苦恶,或不偿其费。”
《新唐书·刘汉宏传》:“僖宗在蜀,贡输踵驛而西,帝悦,宠其军为义胜军,即授节度使。”
宋陆游《天申节进奉银状》:“备贡输于九牧,敢竭微诚。”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
输读音:shū输(1)(动)本义:运输;运送:运输;运送(2)(动)〈书〉捐献(财物):~财助战。(3)(动)在较量时失败;败:决不认~。