gòng tǔ
gòng fèn
gòng cì
gòng yú
gòng zhù
gòng wéi
gòng fèng
gòng yí
gòng chá
gòng kǔ
gòng mò
gòng shì
gòng fǎ
gòng xiàn
gòng zhēn
gòng wén
gòng pǐn
gòng chuán
gòng shí
gòng fěi
gòng jiān
gòng bó
gòng nóng
gòng jiān
gòng shuì
gòng mèi
gòng shū
gòng sōu
gòng lù
gòng yán
gòng jiàn
gòng chéng
gòng rén
gòng fú
gòng jìn
gòng jiān
gòng xíng
gòng shǐ
gòng jì
gòng shēng
gòng shī
gòng lǐ
gòng zhí
gòng chè
gòng gōng
gòng chá
gòng ruì
gòng xīn
gòng bù
gòng yú
gòng zhōng
gòng qíng
gòng fù
gòng shì
gòng shì
gòng xián
gòng bù
gòng zhì
gòng yuàn
gòng huì
gòng xǐ
gòng yù
gòng duàn
gòng bèi
gòng zhòu
gòng dào
gòng míng
gòng jì
gòng yì
gòng jīn
gòng jiān
gòng shēng
gòng wù
gòng kuǎn
gòng chēn
gòng fěi
gòng biǎo
gòng jí
gòng gāo
gòng shì
gòng bīn
gòng guān
gòng zhǔ
gòng yì
gòng dān
gòng nà
gòng yàn
gòng shū
gòng jǔ
gòng xuǎn
gòng yuán
tàn fèn
chēn fèn
xiū fèn
hèn fèn
shū fèn
shū fèn
chóu fèn
huái fèn
bèn fèn
yú fèn
fèn fèn
hán fèn
yù fèn
yōu fèn
nù fèn
jī fèn
gū fèn
xuě fèn
cán fèn
sī fèn
jiāo fèn
yí fèn
kù fèn
gěng fèn
xiá fèn
jí fèn
yì fèn
yì fèn
bēng fèn
āi fèn
fā fèn
kǎi fèn
wǎn fèn
zhì fèn
jí fèn
bào fèn
yōu fèn
jǔ fèn
yùn fèn
zhōng fèn
jiǎo fèn
qióng fèn
zhèn fèn
huì fèn
gǎn fèn
jì fèn
kuì fèn
dān fèn
xián fèn
kài fèn
kàng fèn
sù fèn
bēi fèn
lí fèn
mèn fèn
jiē fèn
chù fèn
tòng fèn
xiě fèn
sǐ fèn
líng fèn
jīng fèn
jī fèn
jí fèn
shì fèn
gōng fèn
shū fèn
fěi fèn
gòng fèn
shāng fèn
chóu fèn
qì fèn
mín fèn
yuān fèn
yuàn fèn
juàn fèn
kěn fèn
⒈ 溃乱,惑乱。
引《文选·班固<幽通赋>》:“周贾盪而贡愤兮,齐死生与祸福。”
李善注引曹大家曰:“周,庄周 ; 贾,贾谊也。贡,溃也,愤,乱也。盪,盪不知所守也。 庄周贾谊,有好智之才,而不以圣人为法,溃乱於善恶,遂为放盪之辞。”
《汉书·叙传上》引此文, 颜师古注引孟康曰:“庄周、贾谊也。贡,惑也。愤,乱也。放盪惑乱死生祸福之正也。”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
愤读音:fèn愤fèn(动)因为不满意而感情激动;发怒:~然|~愤|~激。