gòng lǐ
gòng kǔ
gòng dān
gòng jiān
gòng shí
gòng nà
gòng jí
gòng qíng
gòng fú
gòng huì
gòng bèi
gòng yuán
gòng jīn
gòng shì
gòng jì
gòng dào
gòng yàn
gòng gōng
gòng míng
gòng shū
gòng yù
gòng fù
gòng yán
gòng jiān
gòng bù
gòng sōu
gòng zhǔ
gòng xiàn
gòng xián
gòng bù
gòng lù
gòng duàn
gòng shì
gòng mèi
gòng chuán
gòng tǔ
gòng fěi
gòng shēng
gòng mò
gòng shì
gòng wén
gòng chéng
gòng bīn
gòng yì
gòng zhēn
gòng zhì
gòng xīn
gòng zhí
gòng kuǎn
gòng gāo
gòng wéi
gòng shū
gòng nóng
gòng chè
gòng yú
gòng fǎ
gòng fèng
gòng zhòu
gòng shì
gòng yì
gòng chá
gòng pǐn
gòng xíng
gòng ruì
gòng bó
gòng fěi
gòng jiàn
gòng yú
gòng shǐ
gòng rén
gòng yí
gòng wù
gòng jì
gòng yuàn
gòng xuǎn
gòng fèn
gòng biǎo
gòng zhù
gòng zhōng
gòng jiān
gòng shī
gòng jìn
gòng shēng
gòng guān
gòng jiān
gòng chá
gòng jǔ
gòng shuì
gòng xǐ
gòng cì
gòng chēn
jī zhù
jiǎ zhù
shǒu zhù
dǎng zhù
duō zhù
còu zhù
xiāng zhù
bì zhù
jì zhù
pí zhù
hù zhù
jìn zhù
shàn zhù
qiú zhù
kuāng zhù
gòng zhù
zī zhù
nèi zhù
bì zhù
fù zhù
zhuāng zhù
shén zhù
yòu zhù
fèng zhù
zhèn zhù
qiān zhù
ā zhù
gēng zhù
jiù zhù
hù zhù
xié zhù
juān zhù
fù zhù
jù zhù
shū zhù
tiān zhù
guǎ zhù
fù zhù
jǐng zhù
dǐng zhù
bāng zhù
quàn zhù
gōng zhù
yuán zhù
xiāng zhù
bǔ zhù
jī zhù
wèi zhù
jiá zhù
zhōu zhù
zàn zhù
gào zhù
bāng zhù
jiè zhù
jiǎng zhù
zì zhù
xiā zhù
wú zhù
fǔ zhù
fú zhù
míng zhù
tán zhù
shī zhù
pí zhù
cì zhù
fǔ zhù
⒈ 古代田赋之法。 夏代一夫授田五十亩,每夫计其五亩之入以为贡。 商为井田之制,以六百三十亩之地,划为九区,每区七十亩,中为公田,其外八家各授一区,但借其私力以助耕公田,而不复税其私田。
引《孟子·滕文公上》:“夏后氏五十而贡, 殷人七十而助。”
梁启超《<变法通议>自序》:“贡助之法,变为租庸调,租庸调变为两税,两税变为一条鞭。”
⒉ 进献物品赋税。
引《新唐书·曹王李皋传》:“帝驻梁州,皋之贡助相望。”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
助读音:zhù,chú[ zhù ]1. 帮助协同,辅佐:辅助。帮助。助手。助人为乐。助桀为虐。拔苗助长(zhǎng )。爱莫能助。
2. 相传为殷代的租赋制度。