gòng chá
gòng chá
gòng mèi
gòng yuàn
gòng jīn
gòng shuì
gòng fěi
gòng fù
gòng chéng
gòng jiān
gòng ruì
gòng wù
gòng jiān
gòng zhòu
gòng jì
gòng yuán
gòng jǔ
gòng yì
gòng fú
gòng chēn
gòng zhēn
gòng chè
gòng fěi
gòng yì
gòng xīn
gòng fèn
gòng xǐ
gòng zhǔ
gòng bó
gòng bù
gòng tǔ
gòng jí
gòng zhí
gòng wén
gòng xián
gòng zhì
gòng yú
gòng míng
gòng shēng
gòng mò
gòng lǐ
gòng kǔ
gòng wéi
gòng shì
gòng yàn
gòng guān
gòng dān
gòng bèi
gòng xíng
gòng shēng
gòng biǎo
gòng jìn
gòng gōng
gòng duàn
gòng yán
gòng bīn
gòng shì
gòng zhù
gòng lù
gòng yú
gòng sōu
gòng kuǎn
gòng shī
gòng shì
gòng shì
gòng bù
gòng jiàn
gòng dào
gòng jì
gòng nà
gòng yí
gòng shū
gòng chuán
gòng zhōng
gòng qíng
gòng shǐ
gòng fèng
gòng rén
gòng jiān
gòng shí
gòng cì
gòng gāo
gòng yù
gòng huì
gòng xiàn
gòng shū
gòng xuǎn
gòng nóng
gòng jiān
gòng pǐn
gòng fǎ
⒈ 献媚。
引明沉德符《野获编·礼部一·邱侍郎献谀》:“邱竟以外蕃再斥。盖两番贡諛,皆不得厚偿,世谓君相造命,亦未必然。”
《东周列国志》第七十回:“有楚人费无极,素事平王,善於贡諛, 平王宠之,任为大夫。”
清王韬《变法中》:“今观中国之所长者无他,曰因循也,苟且也,蒙蔽也,粉饰也,贪罔也,虚憍也,喜贡諛而恶直言,好货财而彼此交征利。”
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
谀读音:yú谀yú(动)〈书〉谄媚;奉承:~辞|谄~|阿~|阿~逢迎。