yān xīn
yān chí
yān jiā
yān yī
yān jiǔ
yān lún
yān jìn
yān hū
yān huái
yān yuè
yān kuàng
yān mò
yān zì
yān shí
yān jué
yān xún
yān chōng
yān jiān
yān zhōng
yān suì
yān yóu
yān wán
yān miè
yān xiáng
yān yùn
yān kùn
yān cuì
yān zán
yān yān
yān qū
yān dùn
yān jì
yān huá
yān bèi
yān guǎng
yān xì
yān gù
yān hòu
yān mào
yān rǎn
yān nì
yān dì
yān míng
yān bó
yān zhì
yān rì
yān qián
yān yǎ
yān nián
yān tì
yān huì
yān huǎn
yān rùn
yān liàn
yān gé
yān sī
yān huáng
yān liú
yān fèi
yān huí
yān dǔ
yān yí
yān jī
yān guàn
yān jiǔ
yān bó
yān shù
yān jī
yān gāi
yān qià
yān mò
yān guǐ
yān jiàn
yān tōng
yān xiáng
yān hé
yān zhì
yān chán
yān yù
yān bìng
yān yù
yān jì
yān jìn
yān tì
yān mù
yān guàn
yān jiǎn
qiú tōng
shèng tōng
hǎi tōng
zhī tōng
héng tōng
chē tōng
pēng tōng
jiǎng tōng
mǎi tōng
sān tòng
huì tōng
qīng tōng
líng tōng
hùn tōng
wǔ tòng
liù tōng
lì tōng
biàn tōng
bó tōng
quán tōng
guàn tōng
hé tōng
chàng tōng
qióng tōng
chù tōng
yín tōng
biàn tōng
dǎ tòng
gòng tōng
chuàn tōng
diào tōng
yī tōng
wú tōng
bàng tōng
lián tōng
gōu tōng
míng tōng
hēng tōng
yā tōng
kè tōng
lüè tōng
qiàn tōng
gāi tōng
zhǐ tōng
jīn tōng
tà tōng
hóng tōng
míng tōng
jiān tōng
huì tōng
pū tōng
chàng tōng
kuò tōng
qià tōng
dà tōng
qián tōng
jū tōng
yōu tōng
wú tōng
shēn tōng
xiāng tōng
cū tōng
hù tōng
pū tōng
jiē tōng
dá tōng
biàn tōng
bù tōng
chuān tōng
cū tōng
kuān tōng
quán tōng
yān tōng
gòu tōng
pǔ tōng
hóng tōng
jiǔ tōng
zhōu tōng
sì tòng
lù tōng
gōu tōng
ān tōng
jīng tōng
xíng tōng
mì tōng
sù tōng
shàng tōng
chī tōng
shāng tōng
huà tōng
bā tōng
jiào tōng
wén tōng
róng tōng
mǎ tōng
dì tōng
hóng tōng
pū tōng
míng tōng
dǎi tōng
shén tōng
qiáng tōng
guān tōng
hū tōng
mìng tōng
bàn tōng
páng tōng
guàn tōng
shuān tōng
gòng tōng
gōu tōng
shū tōng
huì tōng
kǎ tōng
zhí tōng
jiān tōng
gōu tōng
liú tōng
hé tōng
qīn tōng
zhōng tōng
méng tōng
yùn tōng
líng tōng
yuán tōng
dèng tōng
yī tōng
kāi tōng
hǔ tōng
gǎn tōng
yīn tōng
jiāo tōng
bó tōng
gāi tōng
yuán tōng
⒈ 弘广通达。
引南朝宋刘义庆《世说新语·品藻》:“世目殷中军思纬淹通,比羊叔子。”
南朝梁陶弘景《许长史旧馆坛碑》:“父副,字仲先,器度淹通,风格清简。”
《北史·文苑传·王褒》:“褒识量淹通,志怀沉静。”
⒉ 精通;贯通。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·体性》:“平子淹通,故虑周而藻密。”
明汤显祖《牡丹亭·惊梦》:“姐姐既淹通书史,何不将柳枝题赏一篇?”
清侯方域《吴伯裔伯胤传》:“伯裔淹通古今,高自称许,夷然不屑也。”
深通、精通。
淹(1)(动)淹没;沉没;大水漫过:~死。(2)(动)汗液等浸渍皮肤使感到痛或痒:胳肢窝~得难受。(3)(形)〈书〉广:~博。(4)(形)〈书〉久;迟延:~留。
通读音:tōng,tòng[ tōng ]1.没有堵塞,可以穿过:管子是~的。山洞快要打~了。这个主意行得~。
2.用工具戳,使不堵塞:用通条~炉子。
3.有路达到:四~八达。火车直~北京。
4.连接;相来往:沟~。串~。私~。~商。互~有无。
5.传达;使知道:~知。~报。~个电话。
6.了解;懂得:~晓。精~业务。粗~文墨。不~人情。他~三国文字。
7.指精通某一方面的人:日本~。万事~。
8.通顺:文章写得不~。
9.普通;一般:~常。~病。~例。~称。
10.姓。