hóng lǎng
hóng zhì
hóng liàng
hóng zhāng
hóng yǎ
hóng xīn
hóng shèng
hóng jiǎng
hóng yì
hóng měi
hóng duō
hóng lì
hóng chǐ
hóng cuì
hóng liàng
hóng jì
hóng yì
hóng yuǎn
hóng yù
hóng kāi
hóng guāng
hóng mǐn
hóng dào
hóng sì
hóng wěi
hóng liè
hóng chǎng
hóng shàn
hóng xiū
hóng shù
hóng qì
hóng kuàng
hóng fǎ
hóng dài
hóng tú
hóng shì
hóng kuò
hóng yuàn
hóng yì
hóng guī
hóng rùn
hóng zhuàng
hóng tōng
hóng fāng
hóng yòu
hóng zhì
hóng yáng
hóng shēn
hóng chǎng
hóng jiǎn
hóng yè
hóng yì
hóng dà
hóng lì
hóng suì
hóng bó
hóng fū
hóng cháng
hóng dù
hóng zhǐ
hóng lùn
hóng biàn
hóng hòu
hóng huà
hóng hé
hóng tōng
zhǐ tōng
jīng tōng
shāng tōng
zhī tōng
jiān tōng
mì tōng
yī tōng
bàng tōng
diào tōng
hēng tōng
bā tōng
huì tōng
qióng tōng
hùn tōng
ān tōng
shēn tōng
kǎ tōng
sān tòng
bàn tōng
pū tōng
gōu tōng
jiāo tōng
kāi tōng
mìng tōng
chù tōng
lüè tōng
hóng tōng
míng tōng
jiān tōng
méng tōng
yī tōng
wǔ tòng
qiáng tōng
hù tōng
huì tōng
gòng tōng
xíng tōng
líng tōng
xiāng tōng
zhōu tōng
yīn tōng
qià tōng
qīn tōng
yōu tōng
chuān tōng
cū tōng
hé tōng
zhōng tōng
chàng tōng
yān tōng
jū tōng
jiē tōng
wú tōng
páng tōng
yùn tōng
shàng tōng
yuán tōng
biàn tōng
dèng tōng
gòng tōng
quán tōng
míng tōng
míng tōng
dá tōng
yín tōng
sì tòng
hū tōng
chī tōng
mǎ tōng
gòu tōng
liú tōng
pǔ tōng
yā tōng
biàn tōng
qiàn tōng
jīn tōng
jiǔ tōng
kuān tōng
dà tōng
cū tōng
guàn tōng
róng tōng
shén tōng
gōu tōng
bù tōng
jiǎng tōng
huì tōng
yuán tōng
dǎ tòng
liù tōng
gāi tōng
shèng tōng
bó tōng
kè tōng
dì tōng
gǎn tōng
gōu tōng
hé tōng
wú tōng
shū tōng
pū tōng
guàn tōng
héng tōng
guān tōng
gāi tōng
hǎi tōng
biàn tōng
huà tōng
tà tōng
sù tōng
pēng tōng
jiào tōng
wén tōng
lián tōng
gōu tōng
qiú tōng
hóng tōng
chuàn tōng
lù tōng
quán tōng
dǎi tōng
bó tōng
zhí tōng
mǎi tōng
pū tōng
qián tōng
hǔ tōng
chàng tōng
shuān tōng
kuò tōng
chē tōng
qīng tōng
lì tōng
líng tōng
⒈ 宽宏通达。
引《三国志·魏志·徐邈胡质等传论》:“徐邈清尚弘通。”
晋葛洪《<抱朴子>自叙》:“小子岂敢苟洁区区之懦志,而距弘通之大制。”
《旧唐书·韩愈传》:“愈性弘通,与人交,荣悴不易。”
⒉ 谓弘扬流通。
引南朝梁慧皎《高僧传·译经上·竺昙摩罗刹》:“所获《贤劫》、《正法华》、《光赞》等一百六十五部,孜孜所务,唯以弘通为业,终身写译,劳不告勌。”
鲁迅《三闲集·在钟楼上》:“但有如大乘佛教一般,待到居士也算佛子的时候,往往戒律荡然,不知道是佛教的弘通,还是佛教的败坏?”
弘hóng(1)(形)大。现多作宏。(2)(动)扩充;光大。(3)姓。
通读音:tōng,tòng[ tōng ]1.没有堵塞,可以穿过:管子是~的。山洞快要打~了。这个主意行得~。
2.用工具戳,使不堵塞:用通条~炉子。
3.有路达到:四~八达。火车直~北京。
4.连接;相来往:沟~。串~。私~。~商。互~有无。
5.传达;使知道:~知。~报。~个电话。
6.了解;懂得:~晓。精~业务。粗~文墨。不~人情。他~三国文字。
7.指精通某一方面的人:日本~。万事~。
8.通顺:文章写得不~。
9.普通;一般:~常。~病。~例。~称。
10.姓。