gāi yǔn
gāi zhàng
gāi jìn
gāi hào
gāi qià
gāi yàn
gāi fàng
gāi míng
gāi dā
gāi mào
gāi dá
gāi gāi
gāi zāng
gāi yān
gāi shè
gāi biàn
gāi mǐn
gāi zǒng
gāi qiàn
gāi jiā
gāi bō
gāi bān
gāi kuò
gāi hé
gāi jǔ
gāi xiáng
gāi fǔ
gāi dāng
gāi jiān
gāi fáng
gāi yìng
gāi shàn
gāi guàn
gāi shì
gāi shǒu
gāi wāi
gāi bèi
gāi dòng
gāi sǐ
gāi miàn
gāi lǎn
gāi biàn
gāi hé
gāi jiàn
gāi lǐ
gāi mì
gāi liàn
gāi tú
gāi shè
gāi xiǎo
gāi zhuāng
gāi jí
gāi zháo
gāi pài
gāi diǎn
gāi tiān
gāi suì
gāi shēn
gāi guǎng
gāi fù
gāi luó
gāi chéng
gāi guǎn
gāi xī
gāi shì
gāi bó
gāi tōng
gāi zǎi
gāi zōng
gāi biàn
gāi qiē
gāi jiū
gāi zhèng
gāi chàng
gāi yòu
chē tōng
wú tōng
lù tōng
biàn tōng
bā tōng
jiān tōng
jiē tōng
pǔ tōng
kāi tōng
wǔ tòng
bàn tōng
gǎn tōng
bó tōng
gòng tōng
hé tōng
yā tōng
míng tōng
chuàn tōng
kuò tōng
huì tōng
lì tōng
chuān tōng
cū tōng
jū tōng
hé tōng
shuān tōng
quán tōng
gōu tōng
chī tōng
yīn tōng
zhí tōng
wú tōng
yuán tōng
gāi tōng
míng tōng
mǎi tōng
shū tōng
kǎ tōng
jiǔ tōng
hǔ tōng
dèng tōng
gōu tōng
shèng tōng
cū tōng
liù tōng
qīng tōng
dì tōng
kè tōng
yī tōng
zhǐ tōng
hóng tōng
diào tōng
bó tōng
jīn tōng
chàng tōng
hóng tōng
sān tòng
zhōng tōng
líng tōng
guàn tōng
wén tōng
chù tōng
huì tōng
mì tōng
jiào tōng
qià tōng
líng tōng
róng tōng
dà tōng
jiāo tōng
páng tōng
jiǎng tōng
hùn tōng
méng tōng
hēng tōng
lián tōng
shàng tōng
jīng tōng
chàng tōng
pū tōng
qióng tōng
liú tōng
mìng tōng
gòng tōng
hū tōng
xíng tōng
mǎ tōng
bù tōng
quán tōng
hù tōng
héng tōng
zhī tōng
huà tōng
qiú tōng
yín tōng
gōu tōng
biàn tōng
yuán tōng
qiáng tōng
míng tōng
gāi tōng
dǎi tōng
yōu tōng
bàng tōng
sì tòng
kuān tōng
shāng tōng
qián tōng
yī tōng
guàn tōng
pū tōng
zhōu tōng
pēng tōng
guān tōng
xiāng tōng
sù tōng
yùn tōng
shén tōng
qīn tōng
dǎ tòng
yān tōng
hǎi tōng
hóng tōng
biàn tōng
shēn tōng
tà tōng
dá tōng
jiān tōng
pū tōng
gòu tōng
qiàn tōng
ān tōng
gōu tōng
huì tōng
lüè tōng
⒈ 博通。
引汉蔡邕《翟先生碑》:“该通五经,兼洞坟籍。”
唐刘禹锡《荐处士严毖状》:“歷代史及国朝故事悉能该通。”
清顾炎武《述古》诗:“六艺既该通,百家亦兼取。”
广博通达。
如:「他学问渊博,法理该通,故能在法学界执牛耳。」
该gāi(1)基本义:(动)应当:(动)应当(2)应当是;应当(由…来做):这一回~我了吧?|这个工作~老张来担任。注意有时带“着”(·zhe):这一回~我了吧?|这个工作~老张来担任。注意有时带“着”(·zhe)(3)理应如此:活~|~!谁叫他淘气来着。(4)表示根据情理或经验推测必然的或可能的结果:天一凉;就~加衣服了。|再不浇花;花都~蔫了。注意用在感叹句中兼有加强语气的作用;如:天一凉;就~加衣服了。|再不浇花;花都~蔫了。注意用在感叹句中兼有加强语气的作用;如(5)欠:~账|我~他两块钱。(6)指示词;指上文说过的人或事物(多用于公文):~员|~地。(7)同“赅”:~博(渊博)。
通读音:tōng,tòng[ tōng ]1.没有堵塞,可以穿过:管子是~的。山洞快要打~了。这个主意行得~。
2.用工具戳,使不堵塞:用通条~炉子。
3.有路达到:四~八达。火车直~北京。
4.连接;相来往:沟~。串~。私~。~商。互~有无。
5.传达;使知道:~知。~报。~个电话。
6.了解;懂得:~晓。精~业务。粗~文墨。不~人情。他~三国文字。
7.指精通某一方面的人:日本~。万事~。
8.通顺:文章写得不~。
9.普通;一般:~常。~病。~例。~称。
10.姓。