wú yán
yáo yán
tái yán
bìn yán
suì yán
xī yán
zhū yán
dī yán
tiǎn yán
kāi yán
róng yán
chàng yán
shuāi yán
jiāo yán
niǎn yán
bié yán
nú yán
pò yán
zuì yán
xiū yán
yuè yán
qú yán
zhí yán
shèng yán
tóng yán
lǚ yán
hàn yán
lěng yán
diān yán
pī yán
rǎn yán
tuí yán
chēng yán
shū yán
lóng yán
cuī yán
tuó yán
fāng yán
è yán
shān yán
zhù yán
bīng yán
cǎn yán
lí yán
huān yán
miǎn yán
xiào yán
gǎi yán
mèi yán
sháo yán
cán yán
xíng yán
shùn yán
dà yán
fēng yán
lì yán
jiàn yán
qǐ yán
zhì yán
zǐ yán
xī yán
yí yán
qū yán
sù yán
cuī yán
diāo yán
kuì yán
tuí yán
cú yán
nuò yán
xiān yán
chóu yán
fǎn yán
zī yán
wù yán
tiǎn yán
kàng yán
jīn yán
jǔ yán
hú yán
qī yán
chéng yán
chǔ yán
hòu yán
pīng yán
lìng yán
liú yán
guāng yán
dùn yán
cāng yán
gān yán
yù yán
huǐ yán
shùn yán
qiū yán
qǐ yán
nǎn yán
jiě yán
tiǎn yán
cí yán
fàn yán
cháo yán
biàn yán
kuí yán
cuì yán
xiù yán
kǒng yán
chán yán
zhě yán
wàng yán
qì yán
miàn yán
sī yán
miào yán
xī yán
lóng yán
wán yán
kuǎn yán
xīng yán
zhí yán
xī yán
hóng yán
chǎn yán
huā yán
měi yán
tú yán
mò yán
qiǎng yán
biǎn yán
ruò yán
tái yán
nà yán
miǎn yán
chén yán
jiāo yán
fā yán
xuàn yán
cuò yán
liàn yán
tiān yán
yán yán
yǒu yán
chán yán
bó yán
róu yán
酡颜tuóyán
(1) 饮酒脸红的样子。亦泛.指脸红
英(of one's face) be flushed with wine⒈ 饮酒脸红貌。亦泛指脸红。
引唐白居易《与诸客空腹饮》诗:“促膝纔飞白,酡颜已渥丹。”
唐元稹《酬乐天劝醉》诗:“酡颜返童貌,安用成丹砂?”
苏曼殊《东居杂诗》之十三:“酡颜欲语娇无力,云髻新簪白玉花。”
酒后脸上泛红的容貌。
酡tuó(形)〈书〉喝了酒脸色发红。
颜读音:yán颜yán(1)(名)脸;脸上的表情:容~|和~悦色|笑逐~开。(2)(名)体面;面子:无~见人。(3)(名)颜色:~料|五~六色。(4)(名)姓。