cán miǎn
cán cè
cán kuì
cán dīng
cán fú
cán nǎn
cán jì
cán huǐ
cán zuì
cán jǔ
cán hún
cán yǐn
cán wǎn
cán chǐ
cán tiǎn
cán fèn
cán fù
cán sǒng
cán jué
cán bào
cán sè
cán nǜ
cán dé
cán jí
cán jiù
cán tiǎn
cán bēi
cán lìn
cán hàn
cán zè
cán fú
cán qiè
cán xiū
cán jīng
cán jù
cán zhuó
cán shùn
cán qǐ
cán huì
cán kuì
cán bù
cán nè
cán hài
cán fèn
cán huáng
cán nù
cán huì
cán cù
cán xìng
cán niǔ
cán lì
cán gǎn
cán hé
cán huáng
cán xiè
cán jù
cán zhèn
cán tì
cán chàng
cán zuò
cán hèn
cán tàn
cán hǎi
cán kǎi
cán yán
cán nǎn
fàn yán
lǚ yán
hóng yán
qiū yán
zhù yán
mèi yán
jiāo yán
lìng yán
chán yán
zǐ yán
suì yán
bīng yán
wù yán
gān yán
lí yán
hàn yán
lóng yán
rǎn yán
qú yán
dī yán
nǎn yán
fēng yán
xī yán
qǐ yán
xiào yán
è yán
nà yán
cāng yán
hòu yán
róng yán
cuò yán
yán yán
sù yán
yuè yán
huǐ yán
cuī yán
guāng yán
niǎn yán
ruò yán
cuī yán
xī yán
kāi yán
miào yán
tiǎn yán
cán yán
nuò yán
zhí yán
tiǎn yán
jiāo yán
cǎn yán
tuó yán
bó yán
qǐ yán
fǎn yán
pò yán
zhū yán
róu yán
kuí yán
biǎn yán
cháo yán
chēng yán
gǎi yán
pīng yán
jīn yán
diāo yán
mò yán
cú yán
qiǎng yán
qì yán
dùn yán
liú yán
lóng yán
shuāi yán
sháo yán
kàng yán
shān yán
sī yán
miàn yán
jiàn yán
qī yán
jiě yán
zhě yán
cí yán
kuǎn yán
měi yán
fāng yán
xiū yán
jǔ yán
tuí yán
chéng yán
fā yán
xī yán
shùn yán
dà yán
xī yán
wàng yán
huān yán
tú yán
huā yán
wú yán
bié yán
zuì yán
tiān yán
xiù yán
kǒng yán
pī yán
diān yán
chǎn yán
bìn yán
zhí yán
shū yán
tái yán
chàng yán
miǎn yán
lì yán
kuì yán
tuí yán
chóu yán
tiǎn yán
cuì yán
biàn yán
lěng yán
qū yán
shùn yán
tái yán
miǎn yán
xíng yán
xuàn yán
chén yán
chán yán
yáo yán
nú yán
yǒu yán
wán yán
hú yán
tóng yán
zī yán
xīng yán
chǔ yán
shèng yán
yù yán
liàn yán
xiān yán
zhì yán
yí yán
⒈ 亦作“慙顏”。
⒉ 愧色;面有愧色。
引南朝齐王融《秋胡行》之七:“彼美復来仪,慙颜变欣瞩。”
唐裴铏《传奇·孙恪》:“恪既被责,惭颜惕虑。”
明李东阳《屠兵来》诗:“死兵易,立孤难,九原下报无惭颜。”
⒊ 指被人羞辱的脸皮。
引《类说》卷二一引五代王仁裕《开元天宝遗事·惭颜厚如甲》:“进士杨光远干索权豪无厌,或遭挞,略无改悔。时人云:杨光远慙颜厚如十重铁甲。”
惭cán(形)惭愧;因为自己有缺点、做错了事或未能尽到责任而感到不安:大言不~。
颜读音:yán颜yán(1)(名)脸;脸上的表情:容~|和~悦色|笑逐~开。(2)(名)体面;面子:无~见人。(3)(名)颜色:~料|五~六色。(4)(名)姓。