hé yǒu
hé shuí
hé xiá
hé wèn
hé cóng
hé wéi
hé wù
hé xiào
hé céng
hé suǒ
hé jù
hé liú
hé gù
hé zài
hé kǔ
hé kān
hé yì
hé wù
hé zhì
hé bì
hé rú
hé hū
hé qióng
hé suàn
hé yǔ
hé fàn
hé bù
hé shěng
hé róng
hé xìng
hé rén
hé hé
hé xiàn
hé qí
hé shū
hé dài
hé jí
hé lùn
hé qī
hé jù
hé chì
hé gǔ
hé gū
hé luó
hé yǐ
hé zú
hé dú
hé yì
hé gān
hé nǎi
hé zhě
hé de
hé shāng
hé yōng
hé tán
hé zì
hé kuàng
hé sì
hé chì
hé diǎn
hé fáng
hé cháng
hé děng
hé xū
hé xǔ
hé xiàng
hé suàn
hé nài
hé lǐ
hé qǔ
hé jū
hé zāi
hé xǔ
hé chá
hé shì
hé yīn
hé yóu
hé yòng
hé cí
hé jù
hé rì
hé lóu
hé fěn
hé wèi
hé guó
hé hù
hé xiāo
hé zé
hé láo
hé dào
hé láng
hé tú
hé nà
hé yáo
hé shí
hé yuán
hé yǐ
hé fán
hé gé
hé shì
hé cháng
hé kān
hé cháng
hé wèi
hé dāng
hé dàn
hé qú
hé sì
hé zhǐ
hé ruò
hé shù
hé qǐ
hé chù
hé mǎn
jǐn dú
wéi dú
tǒng dú
dān dú
lián dú
hé dú
guǎ dú
zhí dú
kuài dú
qún dú
sù dú
wēi dú
huáng dú
dān dú
shèn dú
quán dú
gū dú
jī dú
qióng dú
zhēn dú
zhuān dú
yōu dú
qǐ dú
wéi dú
hé dú
jìng dú
bào dú
jīn dú
shī dú
jiǎn dú
lù dú
fēi dú
sān dú
juàn dú
qióng dú
jiàn dú
jiè dú
qún dú
wēi dú
bù dú
lí dú
hè dú
qióng dú
fěi dú
pín dú
⒈ 犹何谁,谁人。独,犹孰。
引明李东阳《题徐都宪椒园》诗:“人家何独无此堂,岂有乔木参天长?”
明李东阳《和王直古》:“俯仰天地间,何独无父子?”
1. 疑问代词(a.什么,如“何人?”b.为什么,如“何必如此?”c.哪样,怎样,如“何不?”“何如?”d.哪里,如“何往?”e.发表反问,如“何乐而不为?”)。
2. 副词,多么:何其壮哉!
3. 姓。
独读音:dú独dú(1)本义:(形)单独、独自。(2)(副)唯独;表示唯一:~有一人。(3)(形)自私;容不得人:这人真~。