wū xíng
wū wā
wū rǔ
wū zāng
wū màn
wū shàng
wū huài
wū dú
wū nào
wū guān
wū miàn
wū hēi
wū màn
wū zì
wū míng
wū zhū
wū màn
wū gòu
wū rǎn
wū miè
wū chí
wū póu
wū xié
wū miè
wū gōng
wū huò
wū zhuó
wū fù
wū hè
wū lóng
wū huì
wū lái
wū lèi
wū zūn
wū dé
wū huǐ
wū lì
wū huì
wū jūn
wū dào
wū luàn
wū sú
wū làn
wū zūn
wū yán
wū ào
wū xià
wū jiàn
wū zāo
wū sè
wū màn
wū zhǒng
wū nì
wū nìng
wū liè
wū ào
wū zé
wū zūn
wū dú
wū miè
wū shuǐ
wū huì
wū zhēn
wū màn
wū shā
wū liáo
wū pì
wū sǔn
wū diǎn
wū wén
wū yuè
wū bì
wū bēi
wū shāng
wū shǐ
wū ní
wū jiàn
hōng lōng
pī lóng
wū lóng
qīn lóng
féng lóng
zhōng lóng
shèng lóng
píng lóng
guāng lóng
yí lóng
gōng lóng
hǒu lóng
jī lóng
xīng lóng
hū lóng
nán lóng
jiā lóng
qián lóng
gá lóng
yǔ lóng
jiǔ lóng
yōu lóng
qióng lóng
wū lóng
fù lóng
gāo lóng
qìng lóng
chāng lóng
gū lōng
dēng lóng
fēng lóng
wā lóng
wā lóng
kāng lóng
kè lóng
bāo lóng
bǐ lóng
chóng lóng
jí lóng
dòng lóng
xiū lóng
huī lóng
chōng lóng
pì lóng
zhǎi lóng
hū lóng
⒈ 亦作“汚隆”。 升与降。常指世道的盛衰或政治的兴替。
引汉刘向《列仙传·马丹赞》:“马丹官晋,与时污隆,事文去献,显没不穷。”
唐刘知几《史通·载言》:“国有否泰,世有污隆。”
清钱谦益《<瑞芝山房初集>序》:“古之人其胸中无所不有,天地之高下,古今之往来,政治之汚隆,道术之醇驳,苞罗旁魄,如数一二。”
章炳麟《国故论衡·原名》:“取辩乎一物,而原极天下之污隆。”
⒉ 指地形的高下。
引晋潘岳《西征赋》:“凭高望之阳隈,体川陆之污隆。”
明刘基《再用韵》:“旱魃为妖殄岁功,田畴龟坼徧污隆。”
盛衰、兴替。
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
隆读音:lóng,lōng[ lóng ]1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。