jià hǎi
jià dào
jià zuì
jià yì
jià lǐ
jià què
jià shuō
jià niǎo
jià sú
jià yuán
jià tǐng
jià yù
jià é
jià yún
jià míng
jià hè
jià tiē
jià niáng
jià hé
jià qū
jià zhì
jià cáo
jià shuō
jià jiān
jià fú
jià zǎi
jià yán
jià lí
jià lín
jià dàn
jià chē
jià huò
jià zuò
jià lóng
jià piào
jià làng
jià pái
jià líng
jià líng
jià bèi
jià yù
jià bù
jià hōng
jià biàn
jià é
jià gǔ
jià cháng
jià kōng
jià kuà
jià tóu
jià líng
jià shǐ
jià yán
jià zhào
jià shì
jià yì
jià bēng
jià hóng
jià chéng
jià tiān
jià lí
⒈ 亦作“驾鵞”。野鹅。
引《楚辞·东方朔<七谏·乱辞>》:“鸞皇孔凤日以远兮,畜鳧驾鹅。”
洪兴祖补注引郭璞曰:“驾鹅,野鹅也。”
《史记·司马相如列传》:“弋白鵠,连驾鹅,双鶬下,玄鹤加。”
明刘寅《金马山赋》:“鸊鵜驾鵞,晨风子规。”
驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。
鹅读音:é鹅é(名)禽类;颈长、腿高、尾短、脚大有蹼;前额有肉瘤;能游泳;著名的良种有广东狮头鹅等。