cóng guàn
cóng báo
cóng zǎn
cóng xiǎo
cóng rǒng
cóng huì
cóng jù
cóng cí
cóng zhòng
cóng jì
cóng jiān
cóng xiāo
cóng cuǒ
cóng bēi
cóng dǎo
cóng miù
cóng huì
cóng tà
cóng bào
cóng shān
cóng mào
cóng pián
cóng yàn
cóng yù
cóng tán
cóng ruì
cóng yōng
cóng jí
cóng zú
cóng zhǒng
cóng cóng
cóng yún
cóng jí
cóng yì
cóng wèi
cóng shè
cóng shè
cóng wěi
cóng qiǎo
cóng róu
cóng yù
cóng chén
cóng zhí
cóng jù
cóng huáng
cóng zī
cóng xiǎo
cóng fán
cóng bǎo
cóng bó
cóng wěi
cóng è
cóng tiē
cóng còu
cóng mù
cóng cù
cóng rán
cóng shēng
cóng cán
cóng fāng
cóng shī
cóng tú
cóng cuì
cóng huǒ
cóng kè
cóng jù
cóng cuò
cóng kān
cóng jīng
cóng zá
cóng lín
cóng zhàn
cóng jiàn
cóng xì
cóng cuì
cóng shǒu
cóng tái
cóng wù
cóng mì
cóng fán
cóng yuàn
cóng lán
cóng yǐ
cóng zhì
cóng kǎo
cóng máo
cóng páng
cóng wú
cóng suǒ
cóng zàng
cóng mǎng
cóng shū
pēn tú
lǚ tú
tǎn tú
qí tú
bǎi tú
wěi tú
wěi tú
cháng tú
cí tú
mì tú
fēng tú
gōu tú
jiǔ tú
bié tú
gū tú
jìng tú
huà tú
jiān tú
shuò tú
tān tú
jǐn tú
jiàn tú
sū tú
shì tú
jiū tú
lí tú
è tú
zōu tú
gǔn tú
gǎi tú
xiāo tú
wū tú
nián tú
jīn tú
huà tú
chuán tú
pì tú
qí tú
dāng tú
hú tu
jìn tú
dào tú
qǐ tú
qióng tú
jiōng tú
bì tú
qǐ tú
jìn tú
wǎn tú
lín tú
pì tú
qú tú
xiāo tú
liáng tú
ní tú
yán tú
fù tú
bàn tú
jiù tú
zūn tú
jiè tú
wèn tú
jiāo tú
jiǎ tú
jiǒng tú
xīn tú
tōng tú
shī tú
chù tú
cóng tú
huí tú
zhān tú
cháng tú
mò tú
lù tú
hú tu
hòu tú
lì tú
xíng tú
mí tú
yā tú
guì tú
báo tú
guó tú
jì tú
xiū tú
chuò tú
dà tú
hǎi tú
zǎi tú
huán tú
píng tú
kuàng tú
sǎ tú
jǐng tú
quán tú
zhǐ tú
qiáo tú
yuān tú
dēng tú
yáo tú
guī tú
qián tú
cuò tú
chú tú
bī tú
shū tú
zhì tú
kāng tú
fēn tú
shì tú
bǎi tú
lí tú
chuān tú
⒈ 犹埋葬。
引宋郭彖《睽车志》卷四:“我实非人,然亦非鬼也,乃数政前,郡倅马公之第几女,小字绚娘,死于公廨,丛涂于此。”
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
涂读音:tú涂tú(1)(动)使油漆、颜色、脂粉、药物等附着在物体上:~粉|~药。(2)(动)(动)乱写或乱画;随意地写字或画画:~抹。(3)(动)(动)抹去:~改|~料。(4)(动)(名)〈书〉泥:~炭。(5)(动)(名)海涂。(6)(动)同途。(7)(动)姓。