cí shuō
cí fù
cí xiàng
cí yīn
cí yè
cí mù
cí bǐng
cí sù
cí zhāng
cí fēng
cí lèi
cí jié
cí yǔ
cí yòu
cí wén
cí cán
cí yuán
cí sòng
cí shì
cí juàn
cí xīn
cí sù
cí zhì
cí cáo
cí xióng
cí zhuì
cí kè
cí fǔ
cí pǐn
cí mó
cí mìng
cí àn
cí huà
cí jiā
cí pài
cí shè
cí bó
cí zǔ
cí biàn
cí chǎng
cí yuán
cí wéi
cí yú
cí jí
cí jù
cí guǎn
cí kē
cí zhàng
cí tíng
cí pái
cí gé
cí yù
cí jiān
cí kù
cí zhì
cí zǎo
cí yǒu
cí jiàng
cí yì
cí tǐ
cí jiān
cí méng
cí wěi
cí wèi
cí diào
cí mén
cí xìng
cí bō
cí zuò
cí cǎi
cí yǐn
cí chén
cí zú
cí ér
cí zhǐ
cí yì
cí shì
cí tú
cí jì
cí huáng
cí qióng
cí fàn
cí tiáo
cí shǐ
cí fēng
cí fǎ
cí xíng
cí yīng
cí liú
cí chuán
cí shǒu
cí tǒng
cí yì
cí hàn
cí pǐ
cí gǔ
cí jià
cí tán
cí jìng
cí yuán
cí dié
cí yán
cí xiàng
cí xùn
cí yuàn
cí zōng
cí yuē
cí huì
cí zhǐ
cí biàn
cí è
cí yǎn
cí xiàng
cí tóu
cí shǒu
cí yǎ
cí jìn
cí lín
cí cái
cí cǎi
cí fèi
cí lìng
cí rén
cí huá
cí mào
cí zhá
cí chàn
cí lǐ
cí fēng
cí yuán
cí míng
cí tǒng
cí gēn
cí pǔ
cí tǔ
cí qiāng
cí zōng
cí xù
cí qǔ
cí zhí
cí zhǔ
cí guāi
cí qióng
cí xué
cí bǐ
cí guān
cí sè
cí xiān
cí shǔ
cí yè
cí yì
cí qì
cí tí
cí yùn
cí zhuàng
cí hǎi
cí lǜ
cí zhǐ
cí diǎn
pì tú
wū tú
hòu tú
bǎi tú
sū tú
zhì tú
jìn tú
lí tú
cí tú
jiè tú
shū tú
zhǐ tú
jǐng tú
zūn tú
mò tú
bì tú
guì tú
liáng tú
zōu tú
ní tú
jiǎ tú
tān tú
kuàng tú
wěi tú
wèn tú
qí tú
jiù tú
shuò tú
yán tú
xiāo tú
dào tú
xiū tú
cháng tú
fù tú
tǎn tú
chuān tú
gōu tú
sǎ tú
qǐ tú
jiǒng tú
guī tú
qióng tú
huà tú
jǐn tú
qí tú
jì tú
mí tú
jiàn tú
pēn tú
zhān tú
qú tú
hú tu
kāng tú
shī tú
huà tú
jiǔ tú
qiáo tú
cuò tú
shì tú
dāng tú
xiāo tú
qǐ tú
chú tú
fēn tú
gǔn tú
hǎi tú
wěi tú
chù tú
chuò tú
jiū tú
jìng tú
jiān tú
bié tú
jīn tú
è tú
yáo tú
dēng tú
yā tú
jiāo tú
mì tú
lù tú
píng tú
chuán tú
cóng tú
wǎn tú
fēng tú
dà tú
zǎi tú
báo tú
lì tú
bǎi tú
xīn tú
huí tú
bàn tú
lǚ tú
guó tú
hú tu
jiōng tú
xíng tú
jìn tú
gǎi tú
yuān tú
lí tú
qián tú
gū tú
lín tú
bī tú
nián tú
tōng tú
shì tú
quán tú
cháng tú
pì tú
huán tú
⒈ 犹文坛。
引清汪价《三侬赘人广自序》:“余方童丱,常梦一人,纤细娟好,自称‘金鑾否人’,以緑沉笔一矢授余曰:‘ 乾德初蒙公见借,今以奉还。’由是文思大进,放骋词涂,不可捉搦。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
涂读音:tú涂tú(1)(动)使油漆、颜色、脂粉、药物等附着在物体上:~粉|~药。(2)(动)(动)乱写或乱画;随意地写字或画画:~抹。(3)(动)(动)抹去:~改|~料。(4)(动)(名)〈书〉泥:~炭。(5)(动)(名)海涂。(6)(动)同途。(7)(动)姓。