shuǎ dān
shuǎ niáng
shuǎ qiāng
shuǎ dòu
shuǎ rén
shuǎ jiān
shuǎ qīng
shuǎ mán
shuǎ chā
shuǎ piāo
shuǎ jiā
shuǎ diān
shuǎ lóng
shuǎ bǎ
shuǎ chù
shuǎ lìng
shuǎ xióng
shuǎ zǐ
shuǎ jiān
shuǎ diāo
shuǎ yān
shuǎ jiāo
shuǎ xiào
shuǎ shuǐ
shuǎ hóu
shuǎ zuǐ
shuǎ xì
shuǎ huà
shuǎ lài
shuǎ huá
shuǎ nào
shuǎ huò
shuǎ qiào
shuǎ hèng
shuǎ shì
gǎn zuǐ
kuāng zuǐ
bō zuǐ
zhá zuǐ
lǎ zuǐ
xī zuǐ
dòu zuǐ
chā zuǐ
qīn zuǐ
lòu zuǐ
chán zuǐ
piān zuǐ
tōu zuǐ
duō zuǐ
nǔ zuǐ
diāo zuǐ
pēn zuǐ
māo zuǐ
piàn zuǐ
tā zuǐ
hóng zuǐ
biě zuǐ
mó zuǐ
shùn zuǐ
biàn zuǐ
suō zuǐ
chèn zuǐ
huā zuǐ
gù zuǐ
mǎn zuǐ
juē zuǐ
fàn zuǐ
huǎng zuǐ
jiǎng zuǐ
chī zuǐ
kuài zuǐ
nǎi zuǐ
dǎ zuǐ
qīng zuǐ
zǒu zuǐ
huō zuǐ
lǔ zuǐ
lóng zui
bá zuǐ
qī zuǐ
mǐn zuǐ
hàn zuǐ
dòu zuǐ
mài zuǐ
dā zuǐ
lāo zuǐ
chǎo zuǐ
dòng zuǐ
suì zuǐ
biè zuǐ
fǎn zuǐ
tiě zuǐ
dōu zuǐ
huán zuǐ
quē zuǐ
huí zuǐ
pāi zuǐ
bān zuǐ
cuān zuǐ
nòng zuǐ
duì zuǐ
guǐ zuǐ
fěn zuǐ
fǎn zuǐ
bó zuǐ
tān zuǐ
kuáng zuǐ
dǔ zuǐ
dǐng zuǐ
huàn zuǐ
hè zhòu
zhāng zuǐ
juē zuǐ
chè zuǐ
shuō zuǐ
fēng zuǐ
gū zuǐ
fèi zuǐ
qiǎng zuǐ
hú zuǐ
zā zuǐ
jiāo zuǐ
huá zuǐ
xù zuǐ
jiàng zuǐ
jiàng zuǐ
lì zuǐ
dòu zuǐ
duì zuǐ
tiāo zuǐ
líng zuǐ
liū zuǐ
jī zuǐ
kuā zuǐ
mǎi zuǐ
láng zuǐ
liě zuǐ
qīn zuǐ
chěng zuǐ
chā zuǐ
bàn zuǐ
dā zuǐ
bó zuǐ
yóu zuǐ
liǎn zuǐ
dàn zuǐ
kǒu zuǐ
shān zuǐ
fān zuǐ
cí zuǐ
piě zuǐ
biǎn zuǐ
shuǎ zuǐ
guò zuǐ
bì zuǐ
zuò zuǐ
jiē zuǐ
tiáo zuǐ
niǎo zuǐ
hé zuǐ
piàn zuì
shā zuǐ
shū zuǐ
là zuǐ
liào zuǐ
pín zuǐ
nào zuǐ
cuō zuǐ
shuǐ zuǐ
⒈ 卖弄口才。
引魏巍《东方》第一部第一章:“‘我保你吃饭以前赶到!’赶车的打着喜诨。‘嘻!你看你多会耍嘴!半夜赶到,不也是吃饭以前到家吗?’那个叫来凤的姑娘说。”
⒉ 指随意说玩笑话。
引包蕾《猪八戒学本领》:“八戒道:‘听你口气倒像是审问犯人一般。’老汉也不禁笑道:‘这和尚倒会耍嘴。’”
⒊ 谓光说不做。如:说得出就要做得到,光耍嘴顶什么用?
耍shuǎ(1)(动〈方〉玩;玩耍:让孩子到院子里~去。(2)(动)玩弄;戏弄:~花枪|~猴儿。(3)(动)施展;表现出来(多含贬义):~毛杆|~态度。(4)姓。
嘴读音:zuǐ嘴zuǐ(1)基本义:(名)口的通称:(名)口的通称(2)(名)(~儿)形状或作用像嘴的东西:奶~儿|壶~儿|烟~儿。(3)(动)说话:别多~。