nòng fǎ
nòng xuān
nòng wán
nòng ér
nòng zhāng
nòng yǐng
nòng jī
nòng zuǐ
nòng shá
nòng yìn
nòng yōu
nòng chī
nòng xuān
nòng bō
nòng pín
nòng jù
nòng xuán
nòng mǎ
nòng tóng
nòng cí
nòng zhāng
nòng yuè
nòng yù
nòng wǎ
nòng huài
nòng zāng
nòng pò
nòng qiǎo
nòng sūn
nòng zhāng
nòng jiá
nòng chūn
nòng zī
nòng bō
nòng xiǎn
nòng xiá
nòng qīng
nòng sǒng
nòng sè
nòng huā
nòng bǐ
nòng guāi
nòng cháo
nòng shǐ
nòng bīng
nòng zhāng
nòng lìng
nòng jiǎ
lòng kǒu
nòng xì
nòng quán
nòng yuán
nòng shé
nòng sǒng
nòng chǒu
lòng táng
nòng qíng
nòng méi
nòng guǐ
qīng zuǐ
duō zuǐ
niǎo zuǐ
piàn zuǐ
bō zuǐ
hè zhòu
piě zuǐ
piān zuǐ
xī zuǐ
bàn zuǐ
nào zuǐ
zuò zuǐ
pēn zuǐ
biàn zuǐ
huá zuǐ
fěn zuǐ
shuǐ zuǐ
dòu zuǐ
fān zuǐ
shuǎ zuǐ
chǎo zuǐ
guǐ zuǐ
lǔ zuǐ
gū zuǐ
fǎn zuǐ
piàn zuì
huí zuǐ
lóng zui
jiàng zuǐ
dàn zuǐ
juē zuǐ
duì zuǐ
bá zuǐ
líng zuǐ
huán zuǐ
biǎn zuǐ
liǎn zuǐ
dòu zuǐ
qīn zuǐ
là zuǐ
gǎn zuǐ
diāo zuǐ
duì zuǐ
dā zuǐ
tān zuǐ
dǎ zuǐ
shū zuǐ
suō zuǐ
nǔ zuǐ
fèi zuǐ
mǐn zuǐ
dǔ zuǐ
chěng zuǐ
cuān zuǐ
kǒu zuǐ
shuō zuǐ
fǎn zuǐ
kuāng zuǐ
kuā zuǐ
hóng zuǐ
chā zuǐ
shùn zuǐ
fēng zuǐ
bì zuǐ
zā zuǐ
mǎi zuǐ
jiàng zuǐ
chán zuǐ
lǎ zuǐ
kuáng zuǐ
gù zuǐ
māo zuǐ
lāo zuǐ
hé zuǐ
nǎi zuǐ
tōu zuǐ
hú zuǐ
chā zuǐ
zhá zuǐ
shān zuǐ
liě zuǐ
chī zuǐ
zǒu zuǐ
tiáo zuǐ
yóu zuǐ
jiǎng zuǐ
liào zuǐ
bó zuǐ
biè zuǐ
pín zuǐ
tiāo zuǐ
qīn zuǐ
liū zuǐ
huō zuǐ
bān zuǐ
mǎn zuǐ
mó zuǐ
fàn zuǐ
tā zuǐ
quē zuǐ
chè zuǐ
lòu zuǐ
huā zuǐ
dòu zuǐ
pāi zuǐ
lì zuǐ
guò zuǐ
dōu zuǐ
qiǎng zuǐ
dòng zuǐ
jiē zuǐ
dǐng zuǐ
huǎng zuǐ
nòng zuǐ
juē zuǐ
cí zuǐ
dā zuǐ
chèn zuǐ
suì zuǐ
qī zuǐ
jī zuǐ
huàn zuǐ
hàn zuǐ
kuài zuǐ
bó zuǐ
biě zuǐ
mài zuǐ
láng zuǐ
zhāng zuǐ
cuō zuǐ
shā zuǐ
jiāo zuǐ
xù zuǐ
tiě zuǐ
⒈ 耍贫嘴,多嘴。
引《清平山堂话本·快嘴李翠莲记》:“近前来吩咐你,叉手跕着莫弄嘴。”
《西游记》第六八回:“众人道:‘莫弄嘴,快寻你师兄去。’”
清洪昇《长生殿·觅魂》:“谁教你弄嘴来。”
⒉ 指搬嘴,搬弄是非。
引《水浒后传》第四回:“我和你这般姻缘,是生死难开的了。便是老厌物回来,百般随顺,我倒不打紧,只是这个杜兴,恐他弄嘴,如何是好?”
信口胡言。
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
嘴读音:zuǐ嘴zuǐ(1)基本义:(名)口的通称:(名)口的通称(2)(名)(~儿)形状或作用像嘴的东西:奶~儿|壶~儿|烟~儿。(3)(动)说话:别多~。