弄嘴


弄嘴的组词


弄法

nòng fǎ

弄喧

nòng xuān

弄丸

nòng wán

弄儿

nòng ér

弄獐

nòng zhāng

弄影

nòng yǐng

弄机

nòng jī

弄嘴

nòng zuǐ

弄啥

nòng shá

弄印

nòng yìn

弄优

nòng yōu

弄痴

nòng chī

弄諠

nòng xuān

弄播

nòng bō

弄颦

nòng pín

弄具

nòng jù

弄玄

nòng xuán

弄马

nòng mǎ

弄童

nòng tóng

弄辞

nòng cí

弄麞

nòng zhāng

弄月

nòng yuè

弄玉

nòng yù

弄瓦

nòng wǎ

弄坏

nòng huài

弄脏

nòng zāng

弄破

nòng pò

弄巧

nòng qiǎo

弄孙

nòng sūn

弄章

nòng zhāng

弄颊

nòng jiá

弄春

nòng chūn

弄姿

nòng zī

弄拨

nòng bō

弄险

nòng xiǎn

弄狎

nòng xiá

弄清

nòng qīng

弄怂

nòng sǒng

弄色

nòng sè

弄花

nòng huā

弄笔

nòng bǐ

弄乖

nòng guāi

弄潮

nòng cháo

弄矢

nòng shǐ

弄兵

nòng bīng

弄璋

nòng zhāng

弄令

nòng lìng

弄假

nòng jiǎ

弄口

lòng kǒu

弄戏

nòng xì

弄权

nòng quán

弄圆

nòng yuán

弄舌

nòng shé

弄耸

nòng sǒng

弄丑

nòng chǒu

弄堂

lòng táng

弄晴

nòng qíng

弄梅

nòng méi

弄鬼

nòng guǐ


轻嘴

qīng zuǐ

多嘴

duō zuǐ

鸟嘴

niǎo zuǐ

骗嘴

piàn zuǐ

拨嘴

bō zuǐ

鹤嘴

hè zhòu

撇嘴

piě zuǐ

偏嘴

piān zuǐ

吸嘴

xī zuǐ

拌嘴

bàn zuǐ

闹嘴

nào zuǐ

做嘴

zuò zuǐ

喷嘴

pēn zuǐ

辩嘴

biàn zuǐ

滑嘴

huá zuǐ

粉嘴

fěn zuǐ

水嘴

shuǐ zuǐ

鬥嘴

dòu zuǐ

翻嘴

fān zuǐ

耍嘴

shuǎ zuǐ

吵嘴

chǎo zuǐ

鬼嘴

guǐ zuǐ

掳嘴

lǔ zuǐ

箍嘴

gū zuǐ

返嘴

fǎn zuǐ

谝嘴

piàn zuì

回嘴

huí zuǐ

笼嘴

lóng zui

强嘴

jiàng zuǐ

淡嘴

dàn zuǐ

噘嘴

juē zuǐ

碓嘴

duì zuǐ

跋嘴

bá zuǐ

零嘴

líng zuǐ

还嘴

huán zuǐ

扁嘴

biǎn zuǐ

脸嘴

liǎn zuǐ

斗嘴

dòu zuǐ

亲嘴

qīn zuǐ

蜡嘴

là zuǐ

赶嘴

gǎn zuǐ

刁嘴

diāo zuǐ

对嘴

duì zuǐ

搭嘴

dā zuǐ

贪嘴

tān zuǐ

打嘴

dǎ zuǐ

输嘴

shū zuǐ

唆嘴

suō zuǐ

努嘴

nǔ zuǐ

费嘴

fèi zuǐ

抿嘴

mǐn zuǐ

堵嘴

dǔ zuǐ

逞嘴

chěng zuǐ

撺嘴

cuān zuǐ

口嘴

kǒu zuǐ

说嘴

shuō zuǐ

反嘴

fǎn zuǐ

诓嘴

kuāng zuǐ

夸嘴

kuā zuǐ

红嘴

hóng zuǐ

插嘴

chā zuǐ

顺嘴

shùn zuǐ

封嘴

fēng zuǐ

闭嘴

bì zuǐ

咂嘴

zā zuǐ

买嘴

mǎi zuǐ

犟嘴

jiàng zuǐ

馋嘴

chán zuǐ

喇嘴

lǎ zuǐ

诳嘴

kuáng zuǐ

顾嘴

gù zuǐ

猫嘴

māo zuǐ

捞嘴

lāo zuǐ

合嘴

hé zuǐ

奶嘴

nǎi zuǐ

偷嘴

tōu zuǐ

糊嘴

hú zuǐ

叉嘴

chā zuǐ

札嘴

zhá zuǐ

山嘴

shān zuǐ

咧嘴

liě zuǐ

吃嘴

chī zuǐ

走嘴

zǒu zuǐ

调嘴

tiáo zuǐ

油嘴

yóu zuǐ

讲嘴

jiǎng zuǐ

料嘴

liào zuǐ

博嘴

bó zuǐ

别嘴

biè zuǐ

贫嘴

pín zuǐ

挑嘴

tiāo zuǐ

親嘴

qīn zuǐ

溜嘴

liū zuǐ

豁嘴

huō zuǐ

搬嘴

bān zuǐ

满嘴

mǎn zuǐ

磨嘴

mó zuǐ

犯嘴

fàn zuǐ

塌嘴

tā zuǐ

缺嘴

quē zuǐ

撤嘴

chè zuǐ

漏嘴

lòu zuǐ

花嘴

huā zuǐ

逗嘴

dòu zuǐ

拍嘴

pāi zuǐ

利嘴

lì zuǐ

过嘴

guò zuǐ

兜嘴

dōu zuǐ

抢嘴

qiǎng zuǐ

动嘴

dòng zuǐ

接嘴

jiē zuǐ

顶嘴

dǐng zuǐ

谎嘴

huǎng zuǐ

弄嘴

nòng zuǐ

撅嘴

juē zuǐ

雌嘴

cí zuǐ

答嘴

dā zuǐ

趁嘴

chèn zuǐ

碎嘴

suì zuǐ

欺嘴

qī zuǐ

矶嘴

jī zuǐ

换嘴

huàn zuǐ

焊嘴

hàn zuǐ

快嘴

kuài zuǐ

驳嘴

bó zuǐ

瘪嘴

biě zuǐ

卖嘴

mài zuǐ

狼嘴

láng zuǐ

张嘴

zhāng zuǐ

撮嘴

cuō zuǐ

沙嘴

shā zuǐ

交嘴

jiāo zuǐ

絮嘴

xù zuǐ

铁嘴

tiě zuǐ

上一组词:咂巴
下一组词:舔狗

更多弄的组词

弄嘴的意思


词语解释:

1.耍贫嘴﹐多嘴。 2.指搬嘴﹐搬弄是非。

引证解释:

⒈ 耍贫嘴,多嘴。

引《清平山堂话本·快嘴李翠莲记》:“近前来吩咐你,叉手跕着莫弄嘴。”
《西游记》第六八回:“众人道:‘莫弄嘴,快寻你师兄去。’”
清洪昇《长生殿·觅魂》:“谁教你弄嘴来。”

⒉ 指搬嘴,搬弄是非。

引《水浒后传》第四回:“我和你这般姻缘,是生死难开的了。便是老厌物回来,百般随顺,我倒不打紧,只是这个杜兴,恐他弄嘴,如何是好?”

国语词典:

信口胡言。

网络解释:

弄嘴

弄嘴,耍贫嘴,多嘴的意思。
更多嘴的组词

弄嘴详细解释


读音:nòng,lòng[ nòng ]

1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。

2. 做,干:弄假成真。弄明白。

3. 设法取得:弄点钱花。

4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。

5. 耍,炫耀:搔首弄姿。

6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。

7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。

8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。

读音:zuǐ

嘴zuǐ(1)基本义:(名)口的通称:(名)口的通称(2)(名)(~儿)形状或作用像嘴的东西:奶~儿|壶~儿|烟~儿。(3)(动)说话:别多~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025