shuō huāng
shuō qín
shuō yán
shuō tiē
shuō xiào
shuō míng
shuō chàng
shuō jiě
shuō méi
shuō fú
shuō nèi
shuō chéng
shuō jiǎng
shuō niàn
shuō jiā
shuō cuò
shuō dào
shuō shuǎ
shuō kōng
shuō yǐn
shuō zhī
shuō jì
shuō yǔ
shuō xǐ
shuō biǎo
shuō kuā
shuō huǎng
shuō tán
shuō cān
shuō shá
shuō shān
shuō jiàn
shuō zuǐ
shuō jià
shuō běn
shuō fā
shuō sòng
shuō táo
shuō de
shuō jīng
shuō fēi
shuō gǔ
shuō pò
shuō bǐng
shuō cí
shuō chēng
shuō qīn
shuō jiàn
shuō jiè
shuō bái
shuō táo
shuō hé
shuō fǎ
shuō shù
shuō tīng
shuō shū
shuō kè
shuō cí
shuō lì
shuō lǐ
shuō tiān
shuō kuò
shuō fàn
shuō xiàng
shuō wén
shuō kāi
shuō shì
shuō shì
shuō huà
shuō lùn
shuō huà
shuō shì
shuō kuáng
shuō dòu
shuō qǐ
shuō sǐ
shuō zé
shuō yì
shuō he
shuō bù
shuō mèng
shuō yù
shuō huái
shuō chè
shuō diào
shuō shé
shuō kou
shuō hǎo
shuō qíng
shuō tóu
shuō zhòng
shuō piào
shuō lè
shuō líng
shuō xiào
shuō yù
shuō jiào
shuō jiē
là zuǐ
lóng zui
huá zuǐ
fěn zuǐ
mǎi zuǐ
zā zuǐ
qīng zuǐ
fēng zuǐ
huí zuǐ
quē zuǐ
nòng zuǐ
piàn zuǐ
biàn zuǐ
shū zuǐ
lòu zuǐ
zhá zuǐ
tiě zuǐ
kuài zuǐ
hàn zuǐ
shuǎ zuǐ
hú zuǐ
suō zuǐ
duō zuǐ
chī zuǐ
dǎ zuǐ
huàn zuǐ
zuò zuǐ
pāi zuǐ
duì zuǐ
tā zuǐ
bó zuǐ
dǔ zuǐ
diāo zuǐ
huō zuǐ
dā zuǐ
guǐ zuǐ
kuā zuǐ
bì zuǐ
dàn zuǐ
hè zhòu
fǎn zuǐ
dǐng zuǐ
jiē zuǐ
biè zuǐ
líng zuǐ
cí zuǐ
shuǐ zuǐ
gǎn zuǐ
chā zuǐ
mǐn zuǐ
qiǎng zuǐ
dòng zuǐ
pēn zuǐ
jiàng zuǐ
chè zuǐ
fān zuǐ
chèn zuǐ
zǒu zuǐ
duì zuǐ
dā zuǐ
fǎn zuǐ
chǎo zuǐ
piān zuǐ
nào zuǐ
fèi zuǐ
jiǎng zuǐ
gù zuǐ
kuāng zuǐ
liǎn zuǐ
qīn zuǐ
hé zuǐ
guò zuǐ
jiāo zuǐ
kǒu zuǐ
tōu zuǐ
suì zuǐ
shuō zuǐ
shā zuǐ
cuān zuǐ
juē zuǐ
dòu zuǐ
mǎn zuǐ
bó zuǐ
shùn zuǐ
liū zuǐ
pín zuǐ
bō zuǐ
lǔ zuǐ
lǎ zuǐ
juē zuǐ
chěng zuǐ
huā zuǐ
bān zuǐ
māo zuǐ
mó zuǐ
qī zuǐ
xù zuǐ
chā zuǐ
mài zuǐ
láng zuǐ
dòu zuǐ
zhāng zuǐ
huán zuǐ
yóu zuǐ
tān zuǐ
niǎo zuǐ
piě zuǐ
biǎn zuǐ
bàn zuǐ
jiàng zuǐ
nǔ zuǐ
dōu zuǐ
biě zuǐ
xī zuǐ
gū zuǐ
jī zuǐ
tiāo zuǐ
bá zuǐ
fàn zuǐ
lāo zuǐ
tiáo zuǐ
qīn zuǐ
nǎi zuǐ
shān zuǐ
piàn zuì
cuō zuǐ
liě zuǐ
liào zuǐ
chán zuǐ
kuáng zuǐ
hóng zuǐ
lì zuǐ
huǎng zuǐ
dòu zuǐ
说嘴shuōzuǐ
(1) 夸口;说大话
例光说嘴,不动手英brag(2) 〈方〉.辩解
英argue⒈ 耍嘴皮子;吹牛。
引元关汉卿《四春园》第二折:“老畜生,你还説嘴哩,你家庆安做的好勾当!见俺悔了这门亲事,昨夜晚间把我家梅香杀了。”
元张国宾《薛仁贵》第一折:“你不要説嘴,您都有甚么功劳在那里。”
《二十年目睹之怪现状》第十回:“小孩子们有多大本事,就要这么説嘴!你在家可认真用功的读过几年书?”
《十月》1981年第5期:“胡浩甚至想对那些非议毕云阶的人来个反问:‘不要说嘴,你若处在毕云阶的位置上试试看!’”
⒉ 说话。
引《醒世恒言·李汧公穷邸遇侠客》:“房德因不遇时,説嘴不响,每事只得让他,渐渐有几分惧内。”
自夸。《水浒传.第二九回》:「我却不是说嘴。凭著我胸中本事,平生只要打天下硬汉、不明道德的人。」《西游记.第四二回》:「你这猴头只会说嘴!瓶儿,你也拿不动,怎么去降妖缚怪?」也作「说口」。
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
嘴读音:zuǐ嘴zuǐ(1)基本义:(名)口的通称:(名)口的通称(2)(名)(~儿)形状或作用像嘴的东西:奶~儿|壶~儿|烟~儿。(3)(动)说话:别多~。