mìng jí
mìng dìng
mìng xì
mìng shǐ
mìng jià
mìng tǎo
mìng jià
mìng cǎi
mìng chì
mìng zōng
mìng gōng
mìng rì
mìng míng
mìng yùn
mìng guò
mìng lǚ
mìng jiào
mìng zǐ
mìng dèng
mìng sù
mìng gào
mìng lì
mìng lǐ
mìng shì
mìng shù
mìng jù
mìng guǎn
mìng zhōng
mìng lì
mìng lù
mìng dú
mìng jīn
mìng mài
mìng gōng
mìng lìng
mìng tú
mìng fàn
mìng xiàn
mìng hé
mìng guī
mìng fēn
mìng jiā
mìng jiǎn
mìng guān
mìng shū
mìng lù
mìng jiāng
mìng lǚ
mìng ǒu
mìng lǚ
mìng chén
mìng cì
mìng lóng
mìng cí
mìng dì
mìng cái
mìng yùn
mìng fù
mìng xiàng
mìng àn
mìng qīng
mìng gēn
mìng jì
mìng jiǔ
mìng pù
mìng jiào
mìng lù
mìng tí
mìng qiān
mìng jiāo
mìng mín
mìng zhào
mìng piān
mìng guān
mìng chuǎn
mìng shù
mìng jiè
mìng xí
mìng mén
mìng gàn
mìng hù
mìng jūn
mìng zhǔ
mìng fú
mìng chēng
mìng fū
mìng shì
mìng guī
mìng guī
mìng jiē
mìng kè
mìng shāng
mìng xiào
mìng guǎn
mìng yì
mìng dì
mìng lǚ
mìng cǎo
mìng bó
mìng bǐ
mìng zhǔ
mìng lè
mìng tǐ
mìng tōng
mìng dài
mìng qī
mìng kuài
mìng gù
mìng jué
mìng chē
mìng dà
mìng guāng
mìng shì
dàn jué
fēng jué
zhèng jué
bù jué
fá jué
zuò jué
mǎ jué
wǔ jué
běn jué
qióng jué
huáng jué
guó jué
bì jué
bān jué
shàng jué
fù jué
yìng jué
liè jué
bān jué
shèn jué
chǐ jué
jiè jué
zūn jué
xiǎn jué
jù jué
yàn jué
jiā jué
mín jué
zhòng jué
qiān jué
mǎi jué
shè jué
hàn jué
miè jué
jiā jué
dà jué
yí jué
míng jué
cí jué
yíng jué
láo jué
qióng jué
jūn jué
shí jué
jīn jué
tóng jué
shén jué
tiān jué
róng jué
yáng jué
hǎo jué
lù jué
sàn jué
léi jué
xù jué
xíng jué
duó jué
jùn jué
jiǔ jué
xiū jué
xī jué
zǐ jué
shī jué
guì jué
yǔ jué
qǐng jué
jìn jué
xiū jué
gōng jué
zhào jué
bīn jué
nán jué
zhuī jué
bó jué
zhū jué
yuè jué
xí jué
chū jué
guī jué
xiàn jué
gōng jué
mén jué
lèi jué
guān jué
fú jué
sān jué
xū jué
shòu jué
fēng jué
shū jué
shòu jué
mài jué
rén jué
gù jué
zhǔ jué
sì jué
gāo jué
mìng jué
kē jué
yàn jué
yáo jué
hóu jué
chǒng jué
qū jué
yǒng jué
cháng jué
shǎng jué
kǒng jué
pǐn jué
yì jué
yù jué
háo jué
jiē jué
cì jué
kōng jué
kāng jué
cháng jué
shì jué
páo jué
fā jué
gōng jué
⒈ 赐给爵位;赐给官职。
引南朝梁沉约《常僧景等封侯诏》:“宜命爵啟土,以奬厥劳。”
《明史·陈遇传》:“命爵輒辞,终成其高。”
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
爵读音:jué爵jué(1)(名)古代饮酒的器具。(2)(名)爵位;君主国家对贵族所封的等级:封~|侯~|子~。