mìng xiàn
mìng jià
mìng guǎn
mìng tǎo
mìng guān
mìng jūn
mìng jiāo
mìng shì
mìng gù
mìng zhōng
mìng xiàng
mìng chén
mìng mín
mìng dèng
mìng cǎo
mìng chē
mìng dài
mìng lǚ
mìng lǚ
mìng jí
mìng guāng
mìng dì
mìng fēn
mìng piān
mìng tōng
mìng jué
mìng guò
mìng guī
mìng jì
mìng tú
mìng lìng
mìng àn
mìng tǐ
mìng lù
mìng yùn
mìng lù
mìng fù
mìng lǐ
mìng ǒu
mìng shǐ
mìng zhào
mìng fàn
mìng jiǔ
mìng lǚ
mìng jiǎn
mìng lǚ
mìng dì
mìng shì
mìng jiào
mìng míng
mìng fū
mìng zōng
mìng kuài
mìng jīn
mìng shū
mìng xì
mìng guǎn
mìng shì
mìng gōng
mìng guī
mìng pù
mìng shāng
mìng lì
mìng gōng
mìng cái
mìng lóng
mìng hé
mìng sù
mìng chēng
mìng dú
mìng xiào
mìng lè
mìng chuǎn
mìng shù
mìng bó
mìng yì
mìng cì
mìng gēn
mìng bǐ
mìng qī
mìng jiē
mìng qiān
mìng guī
mìng gào
mìng cǎi
mìng lì
mìng chì
mìng xí
mìng zhǔ
mìng shù
mìng kè
mìng jiè
mìng fú
mìng guān
mìng zhǔ
mìng hù
mìng yùn
mìng zǐ
mìng cí
mìng jiā
mìng dà
mìng mài
mìng jù
mìng jiào
mìng jià
mìng tí
mìng rì
mìng lù
mìng dìng
mìng qīng
mìng gàn
mìng jiāng
mìng mén
diǎn gào
yǎ gào
jié gào
yí gào
shì gào
hóng gào
tíng gào
wǎng gào
wén gào
bì gào
líng gào
xùn gào
shàn gào
lún gào
yǎn gào
huā gào
chuí gào
zhì gào
luán gào
dà gào
cí gào
mó gào
xǐ gào
zhōu gào
fēng gào
héng gào
wǔ gào
jīn gào
mìng gào
guān gào
shēn gào
zǐ gào
cì gào
⒈ 皇帝的诏令。
引清方苞《辨明堂位》:“谓鲁人自侈大,则宜先周公勋劳、法则以及山川、土田、附庸、 殷民、 周索、命誥、典册,而无一具焉。”
郭沫若《孔雀胆》第三幕第二场:“他又希图的什么呢?想做国王?但要有朝廷的命诰才行啦。”
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
诰读音:gào诰gào(名)古代帝王对臣子的命令。