命官


命官的组词


命麈

mìng zhǔ

命体

mìng tǐ

命妇

mìng fù

命卿

mìng qīng

命管

mìng guǎn

命金

mìng jīn

命宗

mìng zōng

命犯

mìng fàn

命案

mìng àn

命诏

mìng zhào

命梓

mìng zǐ

命草

mìng cǎo

命诰

mìng gào

命代

mìng dài

命偶

mìng ǒu

命啸

mìng xiào

命敕

mìng chì

命籍

mìng jí

命官

mìng guān

命毒

mìng dú

命脉

mìng mài

命彩

mìng cǎi

命教

mìng jiào

命臣

mìng chén

命戒

mìng jiè

命驾

mìng jià

命材

mìng cái

命术

mìng shù

命讨

mìng tǎo

命分

mìng fēn

命屦

mìng jù

命笔

mìng bǐ

命定

mìng dìng

命禄

mìng lù

命悭

mìng qiān

命氏

mìng shì

命路

mìng lù

命运

mìng yùn

命令

mìng lìng

命意

mìng yì

命节

mìng jiē

命旅

mìng lǚ

命价

mìng jià

命圭

mìng guī

命服

mìng fú

命蹇

mìng jiǎn

命觞

mìng shāng

命称

mìng chēng

命蒂

mìng dì

命履

mìng lǚ

命大

mìng dà

命终

mìng zhōng

命吏

mìng lì

命日

mìng rì

命使

mìng shǐ

命棺

mìng guān

命题

mìng tí

命快

mìng kuài

命士

mìng shì

命车

mìng chē

命限

mìng xiàn

命爵

mìng jué

命禾

mìng hé

命通

mìng tōng

命篇

mìng piān

命缕

mìng lǚ

命铺

mìng pù

命祜

mìng hù

命故

mìng gù

命客

mìng kè

命舛

mìng chuǎn

命席

mìng xí

命事

mìng shì

命将

mìng jiāng

命素

mìng sù

命光

mìng guāng

命历

mìng lì

命工

mìng gōng

命侣

mìng lǚ

命夫

mìng fū

命民

mìng mín

命书

mìng shū

命馆

mìng guǎn

命途

mìng tú

命郊

mìng jiāo

命门

mìng mén

命根

mìng gēn

命箓

mìng lù

命運

mìng yùn

命釂

mìng jiào

命舃

mìng xì

命主

mìng zhǔ

命词

mìng cí

命乐

mìng lè

命家

mìng jiā

命酒

mìng jiǔ

命蔕

mìng dì

命理

mìng lǐ

命相

mìng xiàng

命薄

mìng bó

命干

mìng gàn

命龟

mìng guī

命数

mìng shù

命笼

mìng lóng

命过

mìng guò

命名

mìng míng

命宫

mìng gōng

命珪

mìng guī

命镫

mìng dèng

命期

mìng qī

命赐

mìng cì

命祭

mìng jì

命军

mìng jūn


蚕官

cán guān

见官

jiàn guān

代官

dài guān

职官

zhí guān

美官

měi guān

免官

miǎn guān

赐官

cì guān

金官

jīn guān

青官

qīng guān

伶官

líng guān

坊官

fāng guān

赏官

shǎng guān

队官

duì guān

千官

qiān guān

赠官

zèng guān

译官

yì guān

板官

bǎn guān

长官

zhǎng guān

品官

pǐn guān

监官

jiān guān

论官

lùn guān

过官

guò guān

遂官

suì guān

具官

jù guān

居官

jū guān

颁官

bān guān

试官

shì guān

铜官

tóng guān

水官

shuǐ guān

属官

shǔ guān

马官

mǎ guān

顿官

dùn guān

六官

liù guān

出官

chū guān

应官

yìng guān

到官

dào guān

隅官

yú guān

粗官

cū guān

迁官

qiān guān

犯官

fàn guān

越官

yuè guān

仓官

cāng guān

都官

dōu guān

幕官

mù guān

省官

shěng guān

弃官

qì guān

流官

liú guān

苍官

cāng guān

冷官

lěng guān

曹官

cáo guān

帘官

lián guān

原官

yuán guān

宰官

zǎi guān

厢官

xiāng guān

放官

fàng guān

香官

xiāng guān

言官

yán guān

宪官

xiàn guān

考官

kǎo guān

大官

dà guān

媒官

méi guān

当官

dāng guān

选官

xuǎn guān

鳏官

guān guān

临官

lín guān

纳官

nà guān

黨官

dǎng guān

败官

bài guān

橘官

jú guān

百官

bǎi guān

阳官

yáng guān

酒官

jiǔ guān

效官

xiào guān

次官

cì guān

污官

wū guān

常官

cháng guān

设官

shè guān

干官

gàn guān

辞官

cí guān

贰官

èr guān

调官

diào guān

尉官

wèi guān

斡官

wò guān

序官

xù guān

衙官

yá guān

能官

néng guān

奄官

yǎn guān

夏官

xià guān

霸官

bà guān

告官

gào guān

营官

yíng guān

乐官

yuè guān

诈官

zhà guān

怯官

qiè guān

初官

chū guān

休官

xiū guān

抛官

pāo guān

商官

shāng guān

婪官

lán guān

贡官

gòng guān

钟官

zhōng guān

命官

mìng guān

卖官

mài guān

斋官

zhāi guān

贬官

biǎn guān

要官

yào guān

贼官

zéi guān

陂官

bēi guān

寒官

hán guān

女官

nǚ guān

地官

dì guān

捐官

juān guān

令官

lìng guān

审官

shěn guān

加官

jiā guān

法官

fǎ guān

累官

lèi guān

入官

rù guān

赴官

fù guān

文官

wén guān

旗官

qí guān

慢官

màn guān

差官

chāi guān

谏官

jiàn guān

改官

gǎi guān

果官

guǒ guān

冬官

dōng guān

隳官

huī guān

医官

yī guān

微官

wēi guān

高官

gāo guān

庖官

páo guān

词官

cí guān

汉官

hàn guān

做官

zuò guān

阉官

yān guān

主官

zhǔ guān

忝官

tiǎn guān

拜官

bài guān

问官

wèn guān

仙官

xiān guān

边官

biān guān

副官

fù guān

黜官

chù guān

妇官

fù guān

诗官

shī guān

备官

bèi guān

本官

běn guān

史官

shǐ guān

私官

sī guān

左官

zuǒ guān

暴官

bào guān

旷官

kuàng guān

波官

bō guān

清官

qīng guān

馆官

guǎn guān

稗官

bài guān

榷官

què guān

下官

xià guān

畴官

chóu guān

赃官

zāng guān

还官

hái guān

仕官

shì guān

转官

zhuǎn guān

虱官

shī guān

五官

wǔ guān

跑官

pǎo guān

卜官

bǔ guān

夸官

kuā guān

玄官

xuán guān

军官

jūn guān

抵官

dǐ guān

笼官

lóng guān

感官

gǎn guān

稷官

jì guān

教官

jiào guān

春官

chūn guān

云官

yún guān

策官

cè guān

天官

tiān guān

上官

shàng guān

服官

fú guān

鸟官

niǎo guān

进官

jìn guān

木官

mù guān

假官

jiǎ guān

政官

zhèng guān

尊官

zūn guān

热官

rè guān

市官

shì guān

墨官

mò guān

道官

dào guān

逐官

zhú guān

中官

zhōng guān

太官

tài guān

新官

xīn guān

外官

wài guān

隐官

yǐn guān

无官

wú guān

贩官

fàn guān

丌官

qí guān

送官

sòng guān

计官

jì guān

兵官

bīng guān

邑官

yì guān

故官

gù guān

从官

cóng guān

达官

dá guān

赇官

qiú guān

乡官

xiāng guān

锦官

jǐn guān

宫官

gōng guān

蝨官

shī guān

近官

jìn guān

员官

yuán guān

利官

lì guān

祀官

sì guān

鬻官

yù guān

散官

sàn guān

前官

qián guān

酷官

kù guān

兼官

jiān guān

儒官

rú guān

材官

cái guān

礼官

lǐ guān

番官

fān guān

徒官

tú guān

修官

xiū guān

三官

sān guān

除官

chú guān

行官

xíng guān

夺官

duó guān

直官

zhí guān

甬官

yǒng guān

南官

nán guān

使官

shǐ guān

不官

bù guān

器官

qì guān

牙官

yá guān

射官

shè guān

积官

jī guān

房官

fáng guān

讲官

jiǎng guān

将官

jiàng guān

贾官

jiǎ guān

补官

bǔ guān

内官

nèi guān

世官

shì guān

贵官

guì guān

宦官

huàn guān

摄官

shè guān

显官

xiǎn guān

末官

mò guān

奴官

nú guān

印官

yìn guān

狗官

gǒu guān

察官

chá guān

恩官

ēn guān

莅官

lì guān

张官

zhāng guān

理官

lǐ guān

鱼官

yú guān

褫官

chǐ guān

贪官

tān guān

疾官

jí guān

日官

rì guān

庙官

miào guān

秩官

zhì guān

尸官

shī guān

升官

shēng guān

国官

guó guān

躐官

liè guān

党官

dǎng guān

注官

zhù guān

狱官

yù guān

镌官

juān guān

小官

xiǎo guān

让官

ràng guān

远官

yuǎn guān

武官

wǔ guān

司官

sī guān

发官

fā guān

之官

zhī guān

鼻官

bí guān

刑官

xíng guān

郎官

láng guān

球官

qiú guān

写官

xiě guān

历官

lì guān

客官

kè guān

罢官

bà guān

珠官

zhū guān

耐官

nài guān

判官

pàn guān

婆官

pó guān

昏官

hūn guān

秋官

qiū guān

侍官

shì guān

县官

xiàn guān

便官

biàn guān

上一组词:达教
下一组词:官命

更多命的组词

命官的意思


词语解释:

命官mìngguān

(1) 受朝(.好工具)廷任命的官吏

英an appointed official

引证解释:

⒈ 任命官吏。

引晋陆机《演连珠》之二七:“圣人随世以擢佐,明主因时而命官。”
南朝齐王融《永明十一年策秀才文》之二:“惟王建国,惟典命官。”

⒉ 谓被任命为官吏。

引宋陆游《老学庵笔记》卷七:“无已(陈师道)元祐中方自布衣命官。”

⒊ 指朝廷的官吏。因古有一至九命之别,故称。

引《说郛》卷三引宋灌圃耐得翁《古杭梦游录》:“上有教坊使,副鈐辖,都掌仪范者,皆是命官。”
清黄宗羲《明夷待访录·财计一》:“命官之家,留见钱二万贯,民庶半之。”
《官场现形记》第四四回:“我瞧他不起,便是褻瀆朝廷的命官。”

⒋ 使令下属的官吏。

引汉蔡邕《陈寔碑文》:“太守南阳曹府君命官作誄。”

国语词典:

任用官吏。

网络解释:

命官

命官,汉语词汇。注音:mìng guān释义:受朝廷任命的官吏。如:朝廷命官。
更多官的组词

命官详细解释


读音:mìng

命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。

读音:guān

官guān(1)(名)政府机关或军队中经过任命的、一定等级以上的公职人员;在我国现多用于军队和外交场合。(2)(形)旧时称属于政府的或公家的:~办|~费。(3)(形)公共的;公用的:~大道|~厕所。(4)(Guān)姓。(5)(名)器官:五~|感~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025