命卿


命卿的组词


命大

mìng dà

命彩

mìng cǎi

命酒

mìng jiǔ

命词

mìng cí

命笼

mìng lóng

命戒

mìng jiè

命诰

mìng gào

命材

mìng cái

命车

mìng chē

命限

mìng xiàn

命圭

mìng guī

命笔

mìng bǐ

命定

mìng dìng

命通

mìng tōng

命犯

mìng fàn

命意

mìng yì

命快

mìng kuài

命事

mìng shì

命令

mìng lìng

命铺

mìng pù

命偶

mìng ǒu

命履

mìng lǚ

命素

mìng sù

命釂

mìng jiào

命节

mìng jiē

命官

mìng guān

命士

mìng shì

命麈

mìng zhǔ

命龟

mìng guī

命光

mìng guāng

命名

mìng míng

命日

mìng rì

命棺

mìng guān

命过

mìng guò

命悭

mìng qiān

命祜

mìng hù

命席

mìng xí

命脉

mìng mài

命敕

mìng chì

命诏

mìng zhào

命服

mìng fú

命宫

mìng gōng

命教

mìng jiào

命军

mìng jūn

命相

mìng xiàng

命工

mìng gōng

命数

mìng shù

命门

mìng mén

命蹇

mìng jiǎn

命案

mìng àn

命运

mìng yùn

命妇

mìng fù

命禾

mìng hé

命期

mìng qī

命书

mìng shū

命吏

mìng lì

命啸

mìng xiào

命篇

mìng piān

命祭

mìng jì

命历

mìng lì

命路

mìng lù

命术

mìng shù

命屦

mìng jù

命郊

mìng jiāo

命旅

mìng lǚ

命管

mìng guǎn

命驾

mìng jià

命代

mìng dài

命臣

mìng chén

命干

mìng gàn

命分

mìng fēn

命薄

mìng bó

命价

mìng jià

命氏

mìng shì

命金

mìng jīn

命客

mìng kè

命爵

mìng jué

命宗

mìng zōng

命侣

mìng lǚ

命觞

mìng shāng

命珪

mìng guī

命乐

mìng lè

命舃

mìng xì

命夫

mìng fū

命箓

mìng lù

命運

mìng yùn

命赐

mìng cì

命将

mìng jiāng

命体

mìng tǐ

命理

mìng lǐ

命途

mìng tú

命终

mìng zhōng

命毒

mìng dú

命蒂

mìng dì

命草

mìng cǎo

命称

mìng chēng

命馆

mìng guǎn

命讨

mìng tǎo

命镫

mìng dèng

命民

mìng mín

命主

mìng zhǔ

命题

mìng tí

命家

mìng jiā

命卿

mìng qīng

命缕

mìng lǚ

命蔕

mìng dì

命禄

mìng lù

命梓

mìng zǐ

命舛

mìng chuǎn

命籍

mìng jí

命根

mìng gēn

命使

mìng shǐ

命故

mìng gù


世卿

shì qīng

鬼卿

guǐ qīng

苏卿

sū qīng

少卿

shǎo qīng

亚卿

yà qīng

荆卿

jīng qīng

介卿

jiè qīng

列卿

liè qīng

墨卿

mò qīng

继卿

jì qīng

大卿

dà qīng

秋卿

qiū qīng

诸卿

zhū qīng

冏卿

jiǒng qīng

爱卿

ài qīng

玉卿

yù qīng

幸卿

xìng qīng

夏卿

xià qīng

中卿

zhōng qīng

清卿

qīng qīng

冷卿

lěng qīng

贤卿

xián qīng

七卿

qī qīng

饱卿

bǎo qīng

尚卿

shàng qīng

春卿

chūn qīng

三卿

sān qīng

月卿

yuè qīng

棘卿

jí qīng

荀卿

xún qīng

九卿

jiǔ qīng

六卿

liù qīng

参卿

cān qīng

上卿

shàng qīng

侈卿

chǐ qīng

公卿

gōng qīng

贰卿

èr qīng

花卿

huā qīng

巨卿

jù qīng

京卿

jīng qīng

命卿

mìng qīng

长卿

zhǎng qīng

国卿

guó qīng

玄卿

xuán qīng

緑卿

lǜ qīng

客卿

kè qīng

才卿

cái qīng

宫卿

gōng qīng

钜卿

jù qīng

正卿

zhèng qīng

乐卿

lè qīng

庆卿

qìng qīng

芳卿

fāng qīng

轲卿

kē qīng

次卿

cì qīng

睡卿

shuì qīng

马卿

mǎ qīng

寺卿

sì qīng

先卿

xiān qīng

宗卿

zōng qīng

贵卿

guì qīng

名卿

míng qīng

内卿

nèi qīng

泫卿

xuàn qīng

孤卿

gū qīng

槐卿

huái qīng

众卿

zhòng qīng

冬卿

dōng qīng

上一组词:命珪
下一组词:命分

更多命的组词

命卿的意思


词语解释:

由天子所任命的诸侯之卿。
汉代县丞﹑县尉hAo86.皆受命于朝廷,故亦称命卿。

引证解释:

⒈ 由天子所任命的诸侯之卿。

引《左传·成公二年》:“不使命卿镇抚王室。”
杨伯峻注:“‘命卿’,由周王室加以任命之卿。 《礼记·王制》:‘大国三卿,皆命于天子;次国三卿,二卿命于天子。’可见‘命卿’制度之一斑。”
《汉书·王嘉传》:“‘故继世立诸侯,象贤也。’虽不能尽贤,天子为择臣,立命卿以辅之。”
颜师古注:“命卿,命於天子者也。”

⒉ 汉代县丞、县尉皆受命于朝廷,故亦称命卿。

引《汉官仪》卷上:“大县,丞、左右尉,所谓命卿三人。小县,一尉、一丞,命卿二人。”

网络解释:

命卿

命卿:1.由天子所任命的诸侯之卿。 2.汉代县丞�p县尉皆受命于朝廷,故亦称命卿。
更多卿的组词

命卿详细解释


读音:mìng

命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。

读音:qīng

卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025