shú yōng
fū yōng
shēng yōng
fēng yōng
lòu yōng
hūn yōng
àn yōng
zhuān yōng
pí yōng
gōng yōng
fǔ yōng
mào yōng
huī yōng
shū yōng
liú yōng
jǐn yōng
shì yōng
kǎo yōng
fèn yōng
shì yōng
cháng yōng
gōng yōng
ái yōng
shū yōng
xiǎn yōng
jiā yōng
nuò yōng
tú yōng
jūn yōng
jiāo yōng
wù yōng
bǎo yōng
jiǎn yōng
jì yōng
mǎi yōng
zhī yōng
xūn yōng
jiā yōng
píng yōng
qǔ yōng
nú yōng
chóu yōng
mài yōng
cǎi yōng
xū yōng
zhāo yōng
jīng yōng
yú yōng
héng yōng
fǎn yōng
wú yōng
chī yōng
qīng yōng
qiǎn yōng
dēng yōng
bēn yōng
mào yōng
jū yōng
dài yōng
fán yōng
fù yōng
dé yōng
zhōng yōng
bēi yōng
mì yōng
jiàn yōng
hé yōng
chóu yōng
wú yōng
⒈ 亦作“勛庸”。功勋。
引《后汉书·荀彧传》:“曹公本兴义兵,以匡振汉朝,虽勋庸崇著,犹秉忠贞之节。”
《旧唐书·李嗣业传》:“总驍果之众,亲当矢石,频立勋庸。”
明姚茂良《精忠记·伏阙》:“似此勛庸,乞加封赠,满门荣宠。”
清周亮工《书影》卷七:“副元帅梁王勋庸冠世,请凌烟阁侧别创一阁,以表殊勋。”
勋xūn(名)功勋。
庸读音:yōng庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?