bài zhàng
zhǐ zhàng
shèng zhàng
wèi zhàng
è zhàng
dān zhàng
lā zhàng
chán zhàng
bīng zhàng
gōng zhàng
jū zhàng
xíng zhàng
fù zhàng
huàn zhàng
qí zhàng
bàn zhàng
suì zhàng
jiǎ zhàng
sēn zhàng
kǎi zhàng
chí zhàng
sǐ zhàng
yǎng zhàng
pài zhàng
hè zhàng
yī zhàng
mà zhàng
líng zhàng
dǎ zhàng
chí zhàng
pì zhàng
shì zhàng
yǐ zhàng
duì zhàng
mén zhàng
mǎ zhàng
quán zhàng
juàn zhàng
bào zhang
hàn zhàng
hé zhàng
liáng zhàng
píng zhàng
chuàn zhàng
qiú zhàng
bǎo zhàng
shèng zhàng
chǎo zhàng
yòu zhàng
zhì zhàng
shū zhàng
bǐ zhàng
jūn zhàng
yìng zhàng
gōng zhàng
màn zhàng
huà zhàng
huī zhàng
zǎo zhàng
jiàn zhàng
wú zhàng
nào zhàng
cǎi zhàng
jiē zhàng
mà zhàng
gàn zhàng
jìn zhàng
dǎo zhàng
dèng zhàng
xì zhàng
pái zhàng
jiǎo zhàng
bǎn zhàng
yí zhàng
qì zhàng
páo zhàng
yá zhàng
dāo zhàng
zāng zhàng
jiāo zhàng
lóng zhàng
nèi zhàng
duì zhàng
hAo86.铠仗kǎizhàng
(1) 甲胄和作战兵器
英armor and weapons⒈ 铠甲和兵器。
引《三国志·魏志·锺会传》:“时方给与姜维鎧仗,白外有匈匈声,似失火。”
《新唐书·逆臣传上·安禄山》:“时兵暴起,州县发官鎧仗,皆穿朽钝折不可用。”
宋沉括《梦溪笔谈·人事一》:“鎧仗精巧,以至封贮亦有法度。”
铠甲和兵器。
铠kǎi(名)铠甲;古代兵士打仗穿的护身服装;多用金属片缀成。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。