píng zhàng
bǐ zhàng
yǎng zhàng
hè zhàng
dān zhàng
yí zhàng
páo zhàng
huà zhàng
yǐ zhàng
shèng zhàng
juàn zhàng
yòu zhàng
wèi zhàng
chí zhàng
jiāo zhàng
lóng zhàng
xì zhàng
huàn zhàng
bǎn zhàng
líng zhàng
zhì zhàng
qì zhàng
chí zhàng
sēn zhàng
zhǐ zhàng
huī zhàng
yī zhàng
nèi zhàng
kǎi zhàng
wú zhàng
è zhàng
gōng zhàng
sǐ zhàng
bàn zhàng
shèng zhàng
yìng zhàng
pài zhàng
dèng zhàng
dǎo zhàng
jìn zhàng
chán zhàng
gàn zhàng
duì zhàng
jiē zhàng
chuàn zhàng
jūn zhàng
chǎo zhàng
pì zhàng
shū zhàng
fù zhàng
mén zhàng
hé zhàng
bīng zhàng
suì zhàng
liáng zhàng
quán zhàng
jiǎ zhàng
dāo zhàng
bài zhàng
dǎ zhàng
màn zhàng
cǎi zhàng
jiàn zhàng
mà zhàng
nào zhàng
jiǎo zhàng
zǎo zhàng
jū zhàng
yá zhàng
lā zhàng
duì zhàng
mà zhàng
gōng zhàng
zāng zhàng
mǎ zhàng
qí zhàng
bǎo zhàng
hàn zhàng
bào zhang
xíng zhàng
qiú zhàng
shì zhàng
pái zhàng
⒈ 仪仗队。
引《宋书·恩倖传·阮佃夫》:“帝每北出,常留队仗在乐游苑前,弃之而去。”
唐元稹《连昌宫词》:“百官队仗避岐薛,杨氏诸姨车鬭风。”
清昭槤《啸亭续录·明参政》:“行数日,队仗整肃如行军焉。”
⒉ 排偶对仗。
引清沉德潜《说诗晬语》卷下:“降自齐梁,专攻队仗,边幅復狭。令閲者白日欲卧。”
清陈田《明诗纪事戊籤·顿税》:“叔养古诗微嫌冗长, 竹垞所评良然。至五律高亮,队仗鲜明;七言律絶,亦復翩翩振响。”
队duì(1)(名)行列:站~。(2)(名)有组织的集体:军~。(3)(名)特指少年先锋队:~礼。(4)(量)表示集体的单位;成行的人:一~人马。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。