kàng yán
kàng yào
kàng fàn
kàng chén
kàng zhēng
kàng biàn
kàng cè
kàng zhāng
kàng duó
kàng cí
kàng jǐng
kàng mù
kàng huó
kàng gāo
kàng lào
kàng yán
kàng yuán
kàng xìng
kàng jìn
kàng ái
kàng xí
kàng shǔ
kàng biǎo
kàng jī
kàng diàn
kàng zhèn
kàng fèn
kàng zhì
kàng hóu
kàng jié
kàng shǒu
kàng jiǎo
kàng xíng
kàng fú
kàng zhuì
kàng héng
kàng lì
kàng tǐ
kàng juān
kàng zú
kàng yì
kàng lǎng
kàng jù
kàng zāi
kàng shēng
kàng xiǎng
kàng jīng
kàng huái
kàng kuàng
kàng nì
kàng shé
kàng cí
kàng méi
kàng héng
kàng hàn
kàng shēn
kàng dí
kàng duì
kàng jí
kàng mìng
kàng sù
kàng hūn
kàng dá
kàng zū
kàng yù
kàng lǐ
kàng wán
kàng rán
kàng shū
kàng ǒu
kàng lì
kàng zhí
kàng mài
kàng yīn
kàng zāng
kàng fèn
kàng léng
kàng shì
kàng yù
kàng yì
kàng yǐn
kàng jiǎo
kàng qīn
kàng dīng
kàng yuè
kàng zhì
kàng jué
kàng bīng
kàng liáng
kàng lùn
kàng làng
kàng shǒu
kàng yìng
kàng zhuāng
kàng shuǐ
kàng dòu
kàng yì
kàng shuì
kàng yáng
kàng qíng
kàng gǔ
kàng jì
kàng pò
kàng zhàn
kàng wéi
kàng liè
kàng jīng
kàng měi
kàng nǐ
kàng sǒng
kàng bào
kàng xīn
kàng zhèng
xiōng shū
fú shū
xiān shū
tí shū
jiàn shū
juān shū
cū shū
jì shū
chuán shū
qú shū
jù shū
bǐ shū
tíng shū
fū shū
sōu shū
lián shū
chì shū
huī shū
kuò shū
bǎi shū
mì shū
kuáng shū
pá shū
èr shū
jiān shū
lùn shū
láng shū
biàn shū
bì shū
cūn shū
kàng shū
chǐ shū
diāo shū
guàn shū
wán shū
sōu shū
cū shū
sēn shū
xiāo shū
qīng shū
àn shū
qǐ shū
qiān shū
jiǎn shū
cuì shū
shū shū
kǎi shū
zhuō shū
xiāo shū
nǐ shū
pī shū
xíng shū
zì shū
jǔ shū
dān shū
jiāo shū
liè shū
guāi shū
hóng shū
diāo shū
shēng shū
gù shū
qú shū
yū shū
kuàng shū
lóng shū
fù shū
biǎo shū
gāng shū
liǎng shū
qīn shū
qīng shū
jiào shū
kǒng shū
yù shū
huāng shū
jī shū
yuè shū
yì shū
shǒu shū
lù shū
jì shū
cǎo shū
jiàn shū
fēn shū
fēng shū
kuān shū
fēng shū
guǒ shū
guì shū
xī shū
jué shū
bié shū
shàng shū
bǐ shū
kōng shū
quán shū
fū shū
fú shū
yì shū
dào shū
sòng shū
cū shū
⒈ 谓向皇帝上书直言。
引《汉书·扬雄传下》:“独可抗疏,时道是非。”
唐权德舆《奉送孔十兄宾客承恩致政归东都旧居》诗:“乞身已见抗疏频,优礼新闻詔书许。”
清李渔《玉搔头·极谏》:“严亲忧国太焦劳,抗疏甘将斧鉞膏。”
上奏章直言其事。
抗kàng(1)(动)抵抗;抵挡:顽~|抵~|~日战争。(2)(动)拒绝;抗拒:~命|~租。(3)(动)对等:~衡|分庭~礼。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。